Không thể không nói, khi người phụ nữ này giở trò vô lại thì đúng là rất lợi hại. Nếu thật sự làm theo ý bà ta, vậy không còn là hợp tác nữa, mà là lấy tiền của Tập đoàn Thiên Thanh chuyển vào nhà bà ta. Hợp đồng ký mấy năm thì bà ta sẽ lấy mấy năm, coi Tập đoàn Thiên Thanh là ngân hàng của nhà mình.
Dương Lộc cầu cứu nhìn Đường Tuấn, có chút xấu hổ.
Đường Tuấn cười lạnh nói: “Trực tiếp hủy việc hợp tác với bọn họ đi, tiền vi phạm hợp đồng cứ đền như cũ.”
Sau đó anh lấy một tấm thẻ ngân hàng ra rồi ném cho người phụ nữ trung niên: “Ở đây có ba tỷ rưỡi, cầm lấy rồi đi ngay.”
Người phụ nữ trung niên hét lên: “Cậu coi chúng tôi là ăn mày à? Ba tỷ rưỡi đã muốn đuổi chúng tôi, nghĩ hay lắm!”
Bà ta cười giễu nhìn Dương Lộc mà nói: “Chẳng trách cô ngồi lên được vị trí giám đốc, thì ra có gian díu với chủ tịch của các cô. Dương Lộc à Dương Lộc, bề ngoài tỏ vẻ như hoa sen trắng, thì ra đều là giả. Có tin chỉ cần tôi bước ra khỏi cánh cửa này, ngày mai tin xấu của các người sẽ truyền khắp thành phố không. Đến khi đó nói không chừng Tập đoàn Thiên Thanh sẽ bị ảnh hưởng vì chuyện này đấy.”
Dương Lộc nghe vậy thì sắc mặt xanh mét, đây cũng là cảnh tượng cô ấy sợ nhìn thấy nhất.
Người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345910/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.