Đường Tuấn trầm mặt đi tới, bước vào trước mặt mấy nhân viên nữ vừa ngã kia, ngồi xổm xuống quan tâm hỏi: "Cô không sao chứ?"
Gương mặt trang điểm trang nhã tinh xảo của nhân viên nữ nhăn nhó khổ sở, run giọng nói: "Chân tôi trật khớp rồi."
Đường Tuấn gật đầu, nắm lấy mắt cá chân của cô gái, dùng một luồng chân khí dịu nhẹ bao quanh bàn tay, niết cổ chân cô gái vài cái, sau đó nói: "Cô đứng lên đi."
Gương mặt cô gái đỏ bừng, nghe vậy có vẻ nghi hoặc nhưng vẫn nghe lời mà đứng lên. Lát sau, gương mặt cô gái lộ vẻ vui sướng, chân cô ấy không sao rồi.
"Cảm ơn anh." Cô gái vội nói.
"Nên làm thôi." Đường Tuấn gật đầu.
Lúc này, vài nhân viên nữ khác bị đẩy ngã đều đã được đồng nghiệp đứng lên, bọn họ đều không sao.
"Ranh con, muốn xen vào việc người khác đúng không?" Mấy vệ sĩ kia thấy cảnh này thì sắn tay áo lên, lộ ra bắp tay to như đùi người bình thường, cười lạnh không có ý tốt đi về phía Đường Tuấn.
"Không phải người Tập đoàn Thiên Thanh thì cút mau! Bằng không đừng trách bọn tao không khách sáo. Cái cơ thể gầy tong teo này của mày không chịu nổi đâu đấy." Mấy vệ sĩ cười ha hả uy hiếp.
"Ai nói tôi không phải người của Thiên Thanh?" Đường Tuấn chợt cười hỏi lại.
Mấy vệ sĩ kia sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345901/chuong-1141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.