"Nếu như vậy chúng ta cùng ra thôi! Nhưng tôi vẫn khuyên anh một câu, muốn đi xa hơn trên con đường võ đạo này thì phải nghiêm túc, dùng toàn lực. Đặc biệt là trước khi bước vào Cực Cảnh võ đạo, tốt nhất đừng phân thần quá nhiều. Nếu anh bị những việc vặt vãnh này quấn thân làm chậm trễ thời gian thì lúc cần thật sự sẽ bị tôi đánh chết." Long Vương dẫn Đường Tuấn ra ngoài, nghiêm túc nói.
Sau khi tiễn bước Đường Tuấn, Long Vương quay ngược lại cung điện ngầm.
'Nhãi con không biết cơ duyên nơi này ý nghĩa thế nào mà. Đột phá đến Thần Cảnh trung kỳ đã có thể thỏa mãn, đúng là quá non.' Long Vương vừa đi vào cung điện vừa nghĩ thầm.
Mà khi ông ta đặt chân vào tới cung điện thì sắc mặt lập tức thay đổi.
"Sao cảm giác như áp lực giảm đi nhiều..." Long Vương nhướng mày. Từ lúc phát hiện cung điện này đến nay, gần như mỗi ngày ông ta đều ở đây, hiểu tường tận hoàn cảnh và hài cốt nơi này.
Đáy lòng hơi run lên, Long Vương vội bước nhanh hơn vào trung tâm cung điện. Khi ông ta thấy bộ hài cốt ảm đạm không ánh sáng thì rốt cuộc hiểu được thay đổi ở chỗ nào.
Đôi môi ông ta run lẩy bẩy, đau lòng mười phần mà mắng: "Quỷ con tham lam này! Vậy mà hấp thu hơn nửa tinh hoa trong hài cốt rồi. Không sợ no chết à?"
Đường Tuấn cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345899/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.