Mà lúc này, hai mươi ba cột nguyên khí chi trụ chắn ngang bầu trời. Dưới sự chung tay của bốn người, ngay cả trời đất cũng biến sắc, vùng đất bí ẩn này gần như sắp sụp đổ. Cho dù ban nãy bọn họ cùng hợp sức vây giết cậu Long, cũng không có được uy lực bậc này.
“Nguy rồi nguy rồi.” Khóe môi cậu Long run rẩy, anh ta cũng dẫn dắt sáu cột nguyên khí chi trụ, không phân cao thấp với Vương Thanh An. Nhưng nhớ lại, dưới sự chung tay toàn lực ứng phó của bốn người này, ngay cả một chiêu anh ta cũng không đỡ nổi.
Trong mắt anh ta lập tức lộ ra vẻ ác độc, tự nói với bản thân: “Tên khốn này làm lỡ chuyện lớn của mình rồi! Vừa rồi nếu anh ta giúp mình cản bốn tên kia, mình sẽ có khả năng cao rời khỏi đây, nhưng bây giờ chỉ có thể chết chung với anh ta!”
“Có thể chết dưới tay của bốn chúng tôi, là chuyện vinh hạnh nhất đời này của cậu!” Vương Thanh An bình tĩnh lên tiếng.
Ông ta vung thanh kiếm dài trong tay, cất tiếng: “Kiếm này có tên là Linh Phong, từ khi tôi vào trần tục chưa từng rút ra khỏi vỏ. Hôm nay tôi sẽ dùng nó để chém cậu!”
Hai tay Quỷ Tử hóa thành vuốt quỷ đen ngòm, khí tức tanh hôi khó ngửi truyền đến từ bên trên.
Váy dài của Mộc Thanh Lam tung bay, gió tuyết khuấy động quanh người. Hơi nước trong không trung bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345877/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.