Hôm nay anh cảm nhận khí tức của Sơn Hạ Chu Tài ở khoảng cách gần, chồng ghép với luồng khí tức đã xuất hiện bên ngoài Hiệp hội Y học cổ truyền vào hai ngày trước, khiến anh xác định được thân phận của đối phương. Tuy rằng Sơn Hạ Chu Tài đã già lụm khụm, lúc nào cũng có thể tắt thở, nhưng khí tức của lão lại vô cùng mạnh mẽ, đã tiến vào cảnh giới thần hải. Còn y thuật, có lẽ đã tiến vào thần cảnh, không hổ là hai chữ ‘y thánh’.
Sơn Hạ Chu Tài cười nhạt, nói: “nước Việt Nam quả nhiên là xuất hiện lớp lớp nhân tài, đệ tử tôi thua cũng không oan.”
Đột nhiên, lão nhíu mày một cái, giữa hai lông mày lộ ra đôi chút sát khí, nói: “Đáng tiếc, cậu không nên giết Tá Đằng Quân Anh. Cậu ta là truyền nhân của Kiếm Thánh nước Yên tôi, là ngôi sao mới trong giới võ đạo. Võ đạo của lão già này khó coi, hôm nay chỉ có thể dùng y thuật trong tay đến tìm cậu để đòi lại công bằng.”
Đường Tuấn dí dỏm cười một tiếng, nói: “Là không công bằng. Anh ta muốn giết tôi, tôi liền giết anh ta. Chỉ đơn giản thế thôi. Cụ cứ việc ra tay hết sức, tôi cũng rất muốn biết một chút về thủ đoạn của ‘y thánh’.”
“Thú vị thú vị.” Sơn Hạ Chu Tài cười ngược lại: “Tuổi tác của cậu tuy nhỏ, nhưng sự kiêu ngạo cả người chẳng thua gì ông nội của cậu. Năm đó ông nội của cậu vượt biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345839/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.