Kim Đông Thành run lên, chần chừ nói: "Ý của cậu cả là?"
Lý Hùng Cường dần dần bình tĩnh lại, nhếch miệng cười: "Tôi sẽ lập tức nói với chủ tịch, báo lại chuyện đã xảy ra ở đây. Tôi nghĩ đại nhân Vu Huyết cũng không muốn thấy buổi đại hội giao lưu của chúng ta thất bại đâu."
Kim Đông Thành thấy Lý Hùng Cường nói thế thì lộ ra vẻ hoảng sợ, đầu hơi cúi xuống: "Nếu là đại nhân Vu Huyết đích thân ra tay, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì."
Mặc dù thầy của anh ta có danh xưng Võ Thần, nhưng cũng không phải vô địch ở Hàn Quốc. Dù gì thì ở trước mặt địa nhân Vu Huyết sẽ không có chút phần thắng nào.
Bởi vì đại nhân Vu Huyết cũng là một thiên nhân Thần cảnh! Huyết vệ nhà họ Lý là do ông ta đào tạo ra!
Lý Hùng Cường nhìn lên bầu trời đêm, nụ cười lạnh lẽo như đao, còn mang theo chút ớn lạnh.
Trên đường trở về Hiệp hội Y học cổ truyền, Đường Tuấn chắp tay sau lưng bước đi từ từ, gió đêm thổi bay vạt áo của anh, khiến anh lại có tăng thêm vài phần thanh tao. Mỗi bước anh đi đều dài bảy tám mét, trông anh đi có vẻ chậm rãi nhưng thực chất là rất nhanh, trên người không hề có chân khí di chuyển, có chút gì đó rất tự nhiên. Nếu có người nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc mà thốt lên rằng: "Người này đã sắp thần thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345832/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.