“Tôi cảm thấy anh Tiêu Bân rất thích hợp.” Trong đám người hùa theo có một người đứng ra cười nói.
“Tiêu Bân.” Lý Ngọc Mai nhìn người đàn ông kia rồi nói: “Những tin tức kia chắc đều là do bí thư Tiêu nói cho ông biết phải không, hình như hai người là bà con thì phải. Lúc đầu ông được vào Hiệp hội Y học cổ truyền hình như cũng là do bí thư Tiêu giới thiệu nhỉ.”
Tiêu Bân ngơ ngác rồi nói tiếp: “Nếu trợ lý Lý đã biết hết rồi thì tôi cũng không nói nhiều nữa. Đúng là bí thư Tiêu nói cho tôi biết những tin tức đó, những điều đó đều là do tận mắt anh ta nhìn thấy, hơn nữa lệnh bên trên cũng sắp truyền đạt xuống rồi. Nếu trợ lý Lý không tin thì có thể hỏi ông Lư và ông Vương, có lẽ bọn họ còn biết rõ hơn tôi nữa đấy.”
Lý Ngọc Mai nhíu mày, nhìn về phía Vương Trọng Quang và Lư Thế Giang. Thấy sắc mặt hai người khó coi thì biết không cần phải hỏi nữa.
“Trợ lý Lý, chấp nhận sự thật đi.” Tiêu Bân lộ ra vẻ đắc ý, cười nói: “Hiệp hội Y học cổ truyền cũng là tâm huyết bấy lâu nay của cô, tôi nghĩ cô cũng không muốn nhìn thấy tình cảnh nó sụp đổ đâu. Ba ngày nữa thôi là Đại hội giao lưu bắt đầu rồi, nếu cô vẫn chưa quyết định xong thì đến lúc đó chúng tôi sẽ không tham gia đâu. E rằng trợ lý Lý cũng không gánh nổi trách nhiệm đó đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345806/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.