Ông ta chính là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, đối với ông ta mà nói việc đi bộ trên không thật sự quá đơn giản.
“Ừng ực.” Một lúc lâu sau khi bốn người Đường Tuấn rời khỏi, tiếng nuốt nước bọt của ai đó vang lên mới phá vỡ được sự im lặng kỳ lạ trong cabin.
“Bí thư Tiêu, chuyện, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Trang Minh Mẫn không khỏi mở miệng hỏi.
Hành động của Đường Tuấn đã hoàn toàn lật đổ trí tưởng tượng của ông ta, vượt xa phạm vi hiểu biết của người thường. Đi bộ trên không, đây chẳng phải là thần tiên trong tiểu thuyết hay thần thoại thường dùng sao? Sao có thể thật sự xuất hiện trong hiện thực vậy?
‘Hóa ra anh chàng này là một vị cường giả võ đạo, thảo nào có thể đạt được thành tích như ngày nay.’
Tiêu Hoàng thầm thở dài trong lòng, lúc này mới nghiêm mặt nói với hai người Trang Minh Mẫn và viên phi công: “Mọi người không được phép nói ra chuyện hôm nay mình đã nhìn thấy, các ông cứ coi như mình chưa từng nhìn thấy gì cả, biết chưa?”
Quanh năm đều giữ chức vụ cao nên anh ta rất có kinh nghiệm xử lý những chuyện cấp bách.
Trang Minh Mẫn vẫn còn muốn hỏi thêm, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tiêu Hoàng, chỉ đành đè lại nghi ngờ vào trong lòng.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Tiêu Hoàng nói: "Giáo sư Trang, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345784/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.