Tiêu Hoàng nói xong cũng trèo lên máy bay trực thăng.
“Đúng là một đám kiêu ngạo mù quáng.” Lúc này Ngô Trí Khải mới khẽ nói.
Đường Tuấn quơ tay, không để cho ông ta nói tiếp.
Sau khi mấy người Đường Tuấn leo lên trực thăng, máy bay cất cánh bay thẳng tới thôn Thanh Thủy nơi bùng phát dịch bệnh.
Trên đường đi, các học trò và trợ lý của Trang Minh Mẫn nhìn Đường Tuấn với ánh mắt thù địch, dáng vẻ như thể chỉ ước gì xé nát anh ra. Đáng tiếc Đường Tuấn dường như không hề bận tâm, anh nhắm mắt dưỡng thần suốt cả chặng đường khiến họ chỉ có thể đè lửa giận ở trong lòng.
Khoảng năm giờ sau, tốc độ của chiếc trực thăng bắt đầu chậm lại.
Tiêu Hoàng vỗ tay, khi tất cả sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào mình anh ta mới mở miệng nói: “Các vị bên dưới chính là thôn Thanh Thủy. Chuyện lần này xảy ra quá đột ngột và dịch bệnh lây lan nhanh chóng, tôi đã cho cho người đến kéo dây cách ly bên ngoài thôn Thanh Thủy. Một khi mọi người vào trong muốn rời khỏi sẽ không dễ dàng nữa.”
Ngay khi Tiêu Hoàng vừa dứt lời, vẻ mặt của đám học trò và trợ lý của Trang Minh Mẫn chợt thay đổi, lần đầu tiên họ nhận ra sự nguy hiểm của chuyến đi này, không hề giống với mấy những hoạt động tham gia mấy buổi tiệc rượu trước kia.
Nữ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345782/chuong-1022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.