Chương trước
Chương sau
"Anh đã nghe nói gì chưa? Đạo Thể đánh trọng thương Từ Nhật và Vũ Tuyết Hương, đánh cả mấy thiên tài trẻ tuổi của Nghịch Luân nữa."



"Ha ha, Đạo Thể hung hăng càn quấy như vậy, chẳng lẽ anh ta không sợ nhà họ Từ và nhà họ Vũ tìm mình tính sổ hay sao?" Có vị võ giả tới trễ mỉa mai nói: "Dù sao anh ta cũng chưa vào Thần Hải, chuyện vượt biên để chiến đấu chẳng qua chỉ có trong truyền thuyết."



Vừa nói xong, người này lập tức bị phần đông võ giả nhìn bằng vẻ khinh thường.





"Đạo Thể đã bước vào Thần Hải rồi."







Có người giải thích với ba phần kính nể: "Không chỉ như vậy, anh ta còn lấy một chọi hai, đánh trọng thương Từ Vũ và Vũ Quân, rồi giết chết thần cảnh của nước Tuyên là Cổ Sáng ngay trước mặt hai người họ! Việc này như một cái tát mạnh vào mặt hai đại thế gia, là điều sỉ nhục trước nay chưa từng có."



Người vừa chế nhạo Đường Tuấn lập tức nghẹn họng. Vốn dĩ muốn phản bác lại, nhưng ngày càng có nhiều người lên tiếng, anh ta không dám tùy tiện mở miệng nữa.



"Theo như lời Đạo Thể nói, anh ta đã đạp đổ cửa Chùa Bái Đính, giết chết ba vị trưởng lão Vô Tự Bối. Nếu những điều anh ta nói là thật thì thực lực của Đạo Thể có thể coi là nhân vật truyền kỳ trong giới võ đạo. Trời ơi, Đạo Thể mới xuất hiện chưa được bao lâu mà đã làm được nhiều chuyện như vậy thì thử hỏi thế hệ trẻ của cả nước Việt Nam còn ai có thể là đối thủ của anh ta chứ." Có người cảm khái.



"Tôi nghĩ hơn nửa câu chuyện là do anh ta khoác lác thôi. Dù sao thì trước kia Chùa Bái Đính cũng là tông môn của Đạo Thể. Tuy đã lụi tàn nhưng vẫn còn nền tảng, vẫn còn vượt xa những thế gia võ đạo bình thường. Nghe nói ba vị trưởng lão Vô Tự Bối của Chùa Bái Đính đã thành công tu luyện Bồ Đề Pháp Tương bí truyền, thậm chí nếu ba người liên thủ có thể đấu một trận với cường giả Thần Hải cảnh hậu kỳ, dù Đạo thể có mạnh đến mấy thì cũng có giới hạn nhất định." Có người suy nghĩ một lát và đưa ra kết luận.



Vừa dứt lời, nhiều người đã gật đầu ngay lập tức.



Đường Tuấn lấy một chọi hai khiến cho nhà họ Từ và nhà họ Vũ phải khuất phục, điều này đã phá vỡ suy nghĩ của họ. Nhưng đến mức chỉ dựa vào sức lực của bản thân đã có thể ép Chùa Bái Đính cúi đầu, chuyện kiểu này đã hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, ngay cả nghĩ họ cũng không dám nghĩ tới.





"Nhưng dù vậy, Đạo Thể vẫn rất mạnh, rất ít thanh niên cùng trang lứa có thể sánh bằng."







"Ha ha, tôi thấy chưa chắc. Bây giờ mới là ngày đầu tiên của đại hội võ thuật, kịch hay vẫn còn ở phía sau. Tôi nghe nói còn có hai thủ lĩnh của Huyết Sát là Xích Luân và Dương Tuấn đã đến nước Việt Nam. Nếu họ biết tin Cổ Sáng đã chết thì khó có thể đảm bảo rằng họ sẽ không tìm tới tận cửa. Huyết Sát chính là tổ chức sát thủ đứng thứ ba ở Đông Nam Á. Xích Luân và Dương Tuấn đã bước vào Thần Hải cảnh, nổi danh ở nước ngoài, mỗi người bọn họ đều không thua kém gì Cổ Sáng, thậm chí còn mạnh hơn."







"Kể cả không nói đến Huyết Sát, lần này Đạo Thể đã gây ra chuyện lớn như vậy, e rằng vị Nghịch Lân Sao Kim kia cũng sẽ không ngồi yên. Vị kia mới chính là người đứng đầu thế hệ trẻ của giới võ đạo nước Việt Nam. Kể cả Mục Văn Phong và Trương Tĩnh Hòa cũng phải nhường nhịn không ít, chỉ vì Nghịch Luân mà không dám thể hiện tài năng. Sắp tới có thể sẽ xảy ra một trận giao tranh ác liệt, tình thế vô cùng bất lợi cho Đạo Thể."







Lúc này mọi người đều im lặng.







"Vậy nếu Đạo Thể thắng thì sao?" Mãi một lúc lâu sau mới có người khẽ hỏi.







Mọi người lại tiếp tục suy ngẫm.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.