Lão lại liếc nhìn Vũ Tuyết Hương và đám người Nghịch Luân, không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ: "Đôi cánh của người này đã cứng cáp, Nghịch Luân muốn mượn cậu Long để chỉnh đốn lại giới võ đạo e rằng sẽ thất bại. Nhưng như vậy cũng tốt, hãy để Nghịch Luân đấu với Đạo Thể, tốt nhất là cả hai đều bị thương."
"Không thể nào, tôi đã tiến vào Thần Hải, nội ngoại song tu, có thể nhìn thấy được võ đạo cực hạn, sao có thể thua được." Cổ Sáng tóc tai bù xù, mặt mày rướm máu, trông thật thảm thương. Gã gào lên với Đường Tuấn, vẫn không tin rằng mình đã bị đánh bại thảm hại như vậy.
"Ha ha." Đối với chuyện này, Đường Tuấn cũng lười giải thích mà chỉ cười ha hả.
Cổ Sáng nội ngoại song tu, tích lũy hai mươi năm, thể chất và tinh thần đều cùng nhau bước vào Thần Hải, nhưng làm sao biết được sức chiến đấu của Đường Tuấn. Một khi giới hạn của Đạo Thể bị phá vỡ thì chính là lúc trời cao mặc sức chim bay, biển rộng mặc cho cá nhảy! Hơn nữa anh đã khơi thông nguyên khí biển cả nên thực lực mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng tăng lên. Lúc này sức mạnh của anh đã mạnh hơn gấp đôi so với lúc anh rời khỏi Chùa Bái Đính. Trong cú đấm vừa rồi, thậm chí anh còn chưa dùng đến một nửa sức mạnh của mình. Nếu dùng hết sức lực để ra tay thì e rằng Cổ Sáng sẽ bị nổ tung khiến thịt nát xương tan, chết thê thảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345715/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.