Chỉ nhìn thấy Trần Lệ Lệ mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, mang đôi giày cao gót tinh xảo, khóe mắt mỉm cười nhìn anh. Cô ta vốn đã rất ưa nhìn, duyên dáng, hiện tại lại trang điểm nhẹ, cánh tay củ sen trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, dưới ánh đèn, cô ta giống như dương chi mỹ ngọc, đã hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt nóng rực của đàn ông trẻ tuổi trong sân.
"Đường tiên sinh, xem ra chúng ta thật sự rất có duyên." Trần Lệ Lệ đi tới chỗ Đường Tuấn, nheo mắt như một con hồ ly quyến rũ.
Đường Tuấn chỉ có thể cười khổ. Vốn nghĩ mình đã thoát khỏi người phụ nữ này, có thể sống yên ổn vài ngày. Không ngờ chưa đầy hai ngày lại gặp cô ta, quả thực làm anh có chút đau đầu.
"Lệ Lệ, anh ta là ai vậy?" Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên cạnh Trần Lệ Lệ.
Lúc này Đường Tuấn phát hiện ra rằng Trần Lệ Lệ không ở đây một mình. Một người phụ nữ cũng mặc một chiếc váy dài cúp ngực, đi giày cao gót đang nhìn anh với ánh mắt dò xét. Người phụ nữ này lớn hơn Trần Lệ Lệ vài tuổi, chắc cô ấy mới ngoài 30 tuổi. Khí chất của cô không quyến rũ như Trần Lệ Lệ, nhưng lại có phần uy nghiêm hơn, cho người ta cảm giác bất khả xâm phạm.
"Chị Lan Nhi, đây là Đường tiên sinh mà em đã từng nhắc đến với chị." Trần Lệ Lệ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345666/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.