Vẻ mặt Đường Tuấn giãn ra, tinh thần buông lỏng, lực tinh thần bỗng nhiên trào ra khỏi mi tâm.
Lực tinh thần vừa xuất hiện trong không khí, trước mắt Đường Tuấn đột nhiên sáng lên, không phải là ánh sáng bên trong phòng tạo thành, mà là sự phản ứng từ lực tinh thần của anh.
Mặt biển cả rộng lớn vô cùng muôn màu muôn vẻ xuất hiện trong cảm nhận tinh thần của anh. Vùng biển này vô cùng vô tận, lực tinh thần của Đường Tuấn đã rất lớn mạnh, nhưng trước mặt cả vùng biển này vẫn không kìm lòng được mà sinh ra cảm giác mình như con sâu cái kiến nhỏ bé. Quyền uy sức mạnh khiến người ta sợ hãi từ vùng biển này truyền đến, Đường Tuấn có cảm giác nếu mình bước vào nơi này chỉ sợ sẽ lập tức bị chôn vùi không chừa lại một mẩu.
Chín mươi chín con chữ ẩn giấu trên mi tâm của anh bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói lóa, dường như đang cộng hưởng với vùng biển này. Mỗi một con chữ hình như cũng ứng với một nơi nào đó cả vùng biển này.
“Đây là, Nguyên khí biển cả.” Đường Tuấn kinh ngạc, nghẹn ngào rặn ra từng chữ.
Chín mươi chín con chữ này đại diện cho các đạo pháp của thế gian, có thể cộng hưởng với nó chỉ có thể là Nguyên khí biển cả.
Tinh thần của Đường Tuấn chỉ tồn tại được một lát trong Nguyên khí biển cả đã bị ép ra ngoài.
Nhưng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345642/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.