Tôn Thành và cả Hư Thanh Nhã đều cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc, thực lực mà Đường Tuấn thể hiện ra bên ngoài trông không hề giống dáng vẻ đã bị thương. Nếu không phải nhờ vào việc không thể làm giả đầu tóc bạc phơ và khuôn mặt đã già nua kia thì thậm chí bọn họ còn hoài nghi Đường Tuấn vốn không hề bị thương, dường như có loại cảm giác xoay người rời đi.
Đường Tuấn lau vết máu bên khóe miệng đi, vẻ mặt thản nhiên, nói: “Vết thương do Chùy Huyền Vu gây ra đúng là rất kỳ lạ, nhưng cũng không phải không có cách để giải quyết.”
Lời vừa dứt, người đàn ông trung viên thuộc Vu Môn lập tức thay đổi sắc mặt, tiếp lời: “Không thể nào! Ta còn hiểu rõ vết thương do Chùy Huyền Vu gây ra hơn cả ngươi, nó là gây tổn thương cho sinh mệnh bản nguyên. Xem như có là cao thủ cảnh giới Thần Hải cũng không thể chống đỡ được. Xem như ngươi là Đạo Thể đi nữa cũng không thể nào giải trừ dễ dàng. Dáng vẻ hiện tại của cậu chính là bằng chứng, đừng hòng gạt được tôi!”
Đường Tuấn nghe thế thì bật cười, nói: “Nếu tôi nói dáng vẻ của tôi thế này là điềm báo đột phá khỏi sự trói buộc của Đạo Thể, ông có tin chăng?”
Xung quanh lập tức im lặng tuyệt đối.
Trên mặt Tôn Thành và Hư Thanh Nhã đều lộ vẻ khiếp sợ.
Nếu Đường Tuấn thật sự sắp đột phá sự trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345636/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.