Chương trước
Chương sau
"Đạo Thể quả nhiên là mạnh. Tôi tu luyện Đại Nhật Kim Cương Thân gần 20 năm, tự nhận là trên đời đã không có ai có cơ thể mạnh hơn mình. Nhưng không ngờ cảnh giới cậu thấp hơn tôi, vậy mà vẫn suýt chút nữa làm tôi bị thương. Xem ra coi như tổ sư Hàn Nhật Long sống lại cũng chưa chắc là đối thủ của cậu." Pháp Âm khen ngợi từ tận đáy lòng.



Anh ta vừa nói chuyện vừa bước ra.



Ầm ầm.





Mặt đất rồi đột nhiên chấn động, dưới chân Pháp Âm lập tức hình thành dấu chân sâu hoắm. Lúc này, phật quang trên 2người anh ta ẩn vào bên trong, trong cơ thể chứa đựng vô số ánh sáng sức mạnh của Phật, cả người nặng tựa một ngọn núi nhỏ.



Trên đầu Đường Tuấn xuất hiện vài sợi tóc bạc, anh cũng không để ý. Nhìn mỗi một hành động giống như đức Phật của Pháp Âm, cười nói: "Cơ thể nặng như vậy, anh còn có thể chạy trốn được sao?"







Đại Nhật Kim Cương Thân xứng đáng là cách rèn luyện cơ thể đứng đầu Chùa Bái Đính. Bàn về cảnh giới thì Pháp Âm còn yếu hơn Trương Tín Triết một chút, nhưng lại có thể chịu được một quyền của anh mà không bị thương. Tuy Đường Tuấn bị thương, không dám sử dụng hết sức mjnh, nhưng vẫn có thể thấy được sự phi thường của Đại Nhật Kim Cương Thân. Đặc biệt là bây giờ, khi ở vào trạng thái phật quang ẩn mình trong cơ thể, thế mà lại khiến anh cảm nhận được một chút nguy hiểm.



Pháp Âm lắc đầu, nói: "Chuyện này thì không cần thí chủ phải quan tâm. Hôm nay, tôi sẽ dùng cơ thể khuyết tật này hành quyết thí chủ."



Đạo Thể càng mạnh, trong lòng Pháp Âm càng khao khát nó nhiều hơn.



Vốn dĩ Đạo Thể nên thuộc về Chùa Bái Đính chứ không phải nằm trong tay một người ngoài.



Pháp m nhìn ba người Vô Thường, nói: "Ba vị trưởng lão, làm phiền mọi người rồi."



Phật quang ẩn mình bên trong mạnh thì mạnh đấy, cơ thể anh ta đã gần như đến gàn cơ thể Phật Đà trong truyền thuyết. Nhưng mỗi một giây mỗi một phút Pháp Âm đều phải tiêu hao một lượng lớn chân khí. Dù có chân nguyên dồi dào như anh ta mà còn có chút cố sức. Chỉ có thể nhanh chóng giải quyết Đường Tuấn.



Ba người Vô Thường gật đầu, sắc mặt đều có hơi nặng nề. Ban đầu, họ còn cho rằng mình đã đánh giá cao Đường Tuấn, không ngờ vẫn quá xem nhẹ cậu ta.





"Hợp nhất pháp tướng."







Vô Long khẽ gầm lên một tiếng.







Thân pháp hình Phật lại xuất hiện giữa trán ông ta, Vô Thường và Vô Thành cũng ngưng tụ ra pháp tướng. Ba bức tượng Phật bay lên cao, sau đó hòa làm một với nhau. Một pho tượng pháp tướng ba mặt sáu tay, trông hết sức trang nghiêm lập tức hình thành, không ngừng vang lên tiếng kinh Phạn, lơ lửng trên đầu ba người họ. Ba người cùng tu luyện Bồ Đề Bảo Tướng nên chiêu hợp nhất pháp tướng này cũng là đòn sát thủ của họ.







Vô số phật quang tỏa sáng từ trên người bức tượng pháp tướng ba mặt sáu tay kia, chúng giống như những sợi tơ, vừa đụng tới Đường Tuấn bèn quấn quanh anh, khóa chân tay và đầu anh lại, khiến anh khó mà nhúc nhích.







Pháp Âm bắt đầu bước tới.







Mỗi một bước của anh ta đều phát ra từng tiếng sấm rền vang lên trong động Bích Ngọc.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.