Trong mắt anh xuất hiện một chút lạnh lẽo, nhìn dáng vẻ thuần thục của Ngôn Hoà Minh, anh có thể khẳng định đây không phải là lần đầu tiên anh ta làm ra loại chuyện này. Lấy người sống để dưỡng thi khí, sau đó lại dùng thi khí cung cấp ngược lại cho cái xác chết trong tay anh ta. Loại thủ đoạn này thực sự độc ác vô cùng! Thật đáng chết!
Con ngươi của Ngô Hoàng Phi co lại, nói: “Sao thế được? Đây không phải là thuốc tránh độc hả? Sao lại trở thành thuốc nuôi xác chết rồi? Anh có nhìn lầm không đó.”
Đường Tuấn nói: “Cậu nhìn nè.”
Đường Tuấn nghiền nát viên thuốc nuôi xác chết trong tay thành bột phấn, bỏ nó vào trong nước rồi nhỏ lên ngọn cỏ ven đường đi. Tốc độ héo rũ của ngọn cỏ nhỏ có thể quan sát được bằng mắt thường, từ lá xanh trở thành lá khô.
“A!” Ngô Hoàng Phi chưa từng thấy chuyện nào vượt xa lẽ thường đến vậy, anh ta lập tức sợ hãi hét lên, may mà Đường Tuấn kịp thời che kín miệng anh ta lại.
“Anh Đường à, chúng ta nên làm gì bây giờ? Có cần vạch trần bọn họ không?” Ngô Hoàng Phi miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, trong lòng anh ta có hơi hoảng loạn khi nhìn thấy một đám người uống viên thuốc nuôi xác chết chẳng chút nghi ngờ.
Đường Tuấn lắc đầu nói: “Tạm thời không cần.”
Anh lấy ra một viên thuốc và nói: “Đây mới là viên thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345593/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.