Trương Văn Minh khoanh tay cười lạnh lùng, dáng vẻ như chắc chắn xơi tái được Ngô Hoàng Phi rồi. Còn vẻ mặt của Đinh Thiếu Trung thì đầy sự khinh thường. Một tên nghèo mạt đến đây du lịch lại dám khiêu chiến với Trương Văn Minh, đúng là tự tìm đường chết. Trần Lệ Lệ đội mũ lưỡi trai chưa từng xoay đầu lại, có vẻ như những người giống Ngô Hoàng Phi không xứng để cô ta phải liếc mắt nhìn dù chỉ một lần. Về phần mấy người lúc nãy ngồi ăn cơm cùng một bàn với Ngô Hoàng Phi, ngoại trừ Đường Tuấn, những người khác đều đã đứng dậy tránh sang một bên từ lâu. Không ai muốn vì một gã Ngô Hoàng Phi không tên không tuổi mà làm mất lòng cậu cả của vùng này như Trương Văn Minh.
Trên trán Ngô Hoàng Phi nổi lên gân xanh, lúc này anh ta mới phần nào hiểu được ao nước trong xã hội này sâu hơn trong tưởng tượng của anh ta rất nhiều, chẳng hề tốt đẹp như trong tháp ngà hay sách vở. Dù rất tức giận nhưng anh ta lại không thể làm gì được.
Đúng lúc này, có hai chiếc Hummer việt dã bất ngờ dừng trước cửa quán cơm. Vài nam nữ thanh niên bước từ trên xe xuống, người dẫn đầu trong đám người đó là một thanh niên hai mươi bảy tuổi. Khi nhìn thấy Trương Văn Minh, anh ta la to: “Trương Văn Minh, cậu đang làm gì trong đó đấy?”
Đinh Thiếu Trung vốn tưởng rằng Trương Văn Minh sẽ rất tức giận khi bị người khác gọi thẳng tên họ. Nào ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345590/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.