“Yên tâm đi. Tôi sẽ không dễ dàng chấp nhận cái chết như vậy đâu.” Đường Tuấn an ủi.
Hoàng Phủ Ngọc ngẩng đầu, nói: “Nếu anh chết, tôi sẽ dốc hết sức lực bắt nhà họ Hư chôn cùng anh!”
Bỗng nhiên cô ấy nhón chân lên, đôi môi hơi lạnh lẽo chạm lên môi Đường Tuấn, một mùi hương thoang thoảng chui vào khoang mũi Đường Tuấn: “Đừng chết.”
Phi Nguyệt đứng bên cạnh lộ ra ánh mắt không dám tin, cho dù là vì câu “Bắt nhà họ Hư chôn cùng anh” hay là cuối cùng dâng lên nụ hôn, tất cả đều vượt qua nhận thức của cô. Từ khi cô quen Hoàng Phủ Ngọc tới nay, từ trước đến giờ cô ấy đều là nữ vương ở tít trên cao, chưa bao giờ để lộ tâm trạng giống một cô gái nhỏ.
Đừng nói Phi Nguyệt, ngay cả Đường Tuấn cũng cảm thấy như đang mơ. Cho đến tận khi anh ra khỏi câu lạc bộ mà vẫn còn hơi thất thần.
Hoàng Phủ Ngọc và Phi Nguyệt đứng ở cửa sổ của câu lạc bộ, nhìn xe Đường Tuấn dần dần biến mất, vẻ mặt của Hoàng Phủ Ngọc dần trở nên lạnh băng, quay lại dáng vẻ nữ vương ở tít trên cao.
“Đến gặp người của tập đoàn Thiên Thanh, nói là tập đoàn Yên Hòa tôi muốn hợp tác với họ, còn về điều kiện thì cứ tùy bọn họ đưa ra.” Hoàng Phủ Ngọc nói: “Còn nữa, cứ là công ty có quan hệ với nhà họ Hư ở tỉnh Tây Ninh thì hủy bỏ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345587/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.