Đường Tuấn lắc đầu, nói: "Nội lực xâm nhập ẩn sâu vào trong cơ thể. Bình thường không xuất hiện ra, nếu như vận động mạnh thì mới bộc phát ra. Y học Việt Nam nói rằng bệnh đến như núi lở chính là đạo lý này. Người ra tay với con gái ông, ít nhất phải là võ giả cảnh giới Chân Khí Trung Kỳ."
Chỉ có đạt tới cảnh giới Chân Khí thì mới có thể phóng nội lực ra bên ngoài, gieo vào trong cơ thể của người khác.
Nhìn thấy Đường Tuấn chậm rãi nói, nói thật có vài chuyện Thành Đại Hải không thể không tin tưởng mấy phần, nói: "Vậy thì làm sao bây giờ?"
"Không có gì." Đường Tuấn xua tay, nói với cô gái: "Đưa tay cô ra."
Cô gái sớm đã nghe đến có chút ngây người, người đàn ông trước mắt nói những thứ đã vượt quá nhận thức của thế giới quan mười mấy năm qua của cô. Nhưng nhìn bộ dạng đầy tự tin của đối phương, cô dường như cũng bị lây nhiễm theo, bất giác vươn tay ra.
Đường Tuấn nhẹ nhàng nắm lấy.
Bàn tay nhỏ bé của cô gái mềm mại mịn màng, giống như một thỏi xà phòng loại thượng hạng, mang theo một mùi hương thơm tho nhẹ nhàng. Hơn nữa cô gái quanh năm luyện tập Taekwondo, khiến cho làn da của cô càng nhăn nhó hơn, đàn hồi hơn.
"Quả nhiên." Đường Tuấn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô gái, đã lập tức cảm giác được một luồng nội lực ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345511/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.