Thân hình to lớn của Phạm Vương lúc này nằm dài ra trên mặt đất, dạng cả hai chân hai cẳng, chỉ cảm thấy nỗi sỉ nhục chưa từng có dâng lên trong lòng. Anh ta có thể chất cường tráng, ý chí vượt qua sự kiên định của người bình thường, ngay cả khi chịu nổi đau nhức kịch liệt gãy tay đứt chân mà vẫn không hề ngất đi.
Mộc Tĩnh Yên lấy hai tay che miệng, ánh mắt tràn đầy kinh hoàng và sợ hãi.
Người cao khỏe như Phạm Vương thế này mà cũng không chịu nổi một đấm một đá của Đường Tuấn. Nếu đổi lại là cô ta, vậy cô ta nào còn cơ hội sống tiếp nữa?
“Tao phải giết chết mày!” Cơn giận trong mắt Phạm Vương gần như đã biến thành ngọn lửa thực sự, anh ta căm uất hét lên.
“Ồn quá!” Đường Tuấn vỗ vào không trung, trên mặt Phạm Vương đột nhiên xuất hiện năm dấu tay đỏ tươi, phun ra một ngụm máu, lẫn vào trong đó còn có vài cái răng!
Lúc này anh mới nhìn sang Mộc Tĩnh Yên, cười ha ha nói: “Bây giờ cô còn cho rằng tôi có mưu đồ làm loạn với nhà họ Mộc của cô nữa không?”
Mộc Tĩnh Yên lập tức bị dọa, chỉ vào Đường Tuấn, thân thể mềm mại khẽ run lên, nhất thời nói không nên lời.
“Ngài Đường, anh làm vậy cũng quá đáng quá đấy?” Mộc Nhược Phùng bảo vệ Mộc Tĩnh Yên ở sau lưng, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Đường Tuấn, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345482/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.