Đường Tuấn gật đầu, anh suy tính một chút, chợt hỏi: “Thầy, người đã từng nghe qua Hàn Cung chưa?”
“Hàn Cung?” Trình Tuấn Vũ khẽ giật mình, suy nghĩ một lát, tiếp theo trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi nói: “Con biết được cái tên này từ nơi nào?”
Đường Tuấn nói sơ lược một lần chuyện của Thẩm Ngọc Nhu.
Trình Tuấn Vũ sau khi nghe xong, thở ra một hơi nói: “Việt Nam từ xưa đã có võ đạo truyền thừa. Mấy trăm năm trước sau khi võ đạo tàn lụi, gia thế võ đạo và các môn phái đã lui ra khỏi ánh mắt công chúng. Mà Hàn Cung chính là một trong những môn phái võ đạo mạnh nhất ở mấy trăm năm trước, thống trị phương Bắc, có thể coi là môn phái lớn mạnh nhất ở phương Bắc! Nghe nói thời điểm hưng thịnh nhất năm đó, Hàn Cung có năm vị cao thủ Thần Hải trấn giữ! Hơn nữa cách tu luyện của bọn họ vô cùng kỳ lạ, nhất định phải có sức khỏe đặc biệt mới có thể tu luyện, thầy vẫn luôn cho rằng họ đã sớm biến mất trong lịch sử, không nghĩ rằng thế mà vẫn còn có truyền thừa trên đời.”
Ông nhìn Đường Tuấn, giọng điệu nghiêm trọng trước nay chưa từng có, nói: “Mẹ của người bạn con chắc là nhân vật quan trọng ở Hàn Cung, có lẽ sẽ không thể làm gì được bạn của con. Mặc dù thầy không biết dựa vào tông sư nào mà con có thể giết được Thần Hải, nhưng thầy khuyên con trước khi bước vào cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345472/chuong-712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.