Chương trước
Chương sau
Lời nói vừa dứt, tất cả lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thiên Thanh mới lần lượt ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn về phía Đường Tuấn. Phần lớn trong số bọn họ cũng không biết Đường Tuấn, khi nhìn thấy Đường Tuấn thật sự còn trẻ giống như trong tin đồn, sự tôn kính trong mắt bọn họ càng lớn hơn. Khi chưa đủ ba mươi tuổi tạo nên kỳ tích kinh doanh như vậy, toàn bộ thành phố Vinh cũng không tìm ra người thứ hai!



“Đây là chuyện anh xứng đáng nhận được.” Khóe miệng Dương Lộc hiện ra một nụ cười nhạt, nhẹ giọng nói.





“Giải tán đi.” Ninh Đình Trung xua tay, nhóm người lúc này mới lần lượt rời đi.



“Cô đã làm rất tốt.” Đường Tuấn không keo kiệt chút nào mà khen ngợi Dương Lộc.







Dương Lộc nở một nụ cười, giống như một đứa trẻ được phụ huynh khen ngợi sau bài kiểm tra 10 điểm.



Cảnh tượng vừa rồi đúng lúc bị các lãnh đạo cấp cao của công ty đang chuẩn bị rời đi nhìn thấy, không khỏi sững sờ. Ngài tổng giám đốc này của bọn họ lại được mệnh danh là nữ vương của ngành y dược ở thành phố Vinh, bình thường luôn nghiêm túc thận trọng, ngay cả khi đối mặt với đại diện nhà họ Tề và nhà họ Lý cũng chưa bao giờ lộ ra ý cười. Nhưng bây giờ chỉ với một câu nói của Đường Tuấn lại khiến tổng giám đốc cười tươi như hoa, có mấy người còn ôm ảo tưởng với Dương Lộc, giờ phút này tất cả sự ảo tưởng đều tan biến.



Nhưng Dương Lộc không thèm để ý chút nào, quan tâm nói: “Ngồi trên máy bay lâu như vậy, đi lên trên nghỉ ngơi một chút trước đi.”



Đường Tuấn lắc đầu, nhìn về phía lối vào. Có mấy chiếc taxi vừa chạy đến. Anh khẽ cười nói: “Đợi một lát. Chúng ta còn có khách.”



Trong ánh mắt nghi ngờ của Dương Lộc, mấy chiếc taxi dừng lại, Ngụy Tiện dẫn đầu sau đó là các đại diện của chế dược Thiên Tinh lần lượt từ trên xe đi xuống. Ngoại trừ Ngụy Tiện, những người khác đều nhìn về phía Đương Tuần với ánh mắt không thiện cảm. Bọ họ là đại diện của chế dược Thiên Tinh, bình thường đi đến đâu cũng đều có Mercedes-Benz và BMW, thế nhưng hôm nay lại phải ngồi taxi. Chuyện này nếu như truyền về công ty, nhất định khiến cho người khác cười rụng răng.





“Mấy vị này chính là đại diện của chế dược Thiên Tinh, vừa rồi Đường Tuấn và bọn họ ở sân bay.” Ninh Đình Trung nhanh chóng nói rõ chuyện đã xảy ra ở sân bay một lần.







Nụ cười của Dương Lộc dần dần biến mất, lấy lại dáng vẻ người phụ nữ mạnh mẽ lạnh lùng, nhìn chế dược Thiên Tinh không có một chút thiện cảm.







“Ngài Đường, tổng giám đốc Dương, tôi là Ngụy Tiện đại diện của chế dược Thiên Tinh, đối với chuyện không vui vừa rồi xảy ra ở sân bay, tôi thật sự xin lỗi cậu, hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến việc hợp tác của chúng ta.” Ngụy Tiện chủ động đưa tay về hướng Đường Tuấn.







Đường Tuấn nhìn ông ta một cái, đưa tay ra bắt tay với Ngụy Tiện.







Mấy phút sau, Đường Tuấn, Dương Lộc, Ninh Đình Trung còn có các thành viên của đoàn đại diện chế dược Thiên Tinh ngồi xuống trong phòng tiếp khách của tập đoàn Thiên Thanh.







“Chắc hẳn là ngài Đường và tổng giám đốc Dương đã biết được mục đích đến đây lần này của chúng tôi.” Ngụy Tiện uống một ngụm trà, làm ấm cổ họng, kín đáo nói.














Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.