Đường Tuấn đi ra từ trong lối đi chuyên dụng của khách vip, đang muốn gọi điện thoại cho Ninh Đình Trung, một tiếng quát truyền đến từ phía sau: “Tránh ra.”
Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một nhóm bảy tám người đang hùng hổ tiến về phía anh. Lúc này Đường Tuấn đang ở giữa lối đi, tất nhiên tiếng quát vừa rồi là nói với anh. Trong số bảy tám người, dẫn đầu chính là hai người nhân viên trên máy bay vừa rồi của công ty chế dược Thiên Tinh.
“Này, nói cậu đó. Cậu không thấy được là đang cản đường chúng ta sao.” Triệu Trường Thông thấy Đường Tuấn giống như tên ngốc đứng ở đó, nhướng mày không vui nói.
Dường như Đường Tuấn không nghe thấy, hơi híp mắt nói: “Con đường này biến thành của anh từ khi nào vậy?”
Triệu Trường Thông không nghĩ rằng Đường Tuấn sẽ không biết điều như thế, trên mặt lộ ra vẻ tức giận, muốn mở miệng dạy bảo.
Tổng giám đốc Ngụy bên cạnh xua tay, ngăn anh ta lại, nói: “Chúng ta đi chuyến này không phải là đến để gây chuyện.”
Nói xong khẽ gật đầu với Đường Tuấn, chủ động đi vòng qua Đường Tuấn.
Lúc mà Triệu Trường Thông đi qua bên cạnh Đường Tuấn, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, lên tiếng nói: “Thành phố Vinh đúng là một chỗ nhỏ bé, không có chút nhân phẩm nào. Nếu là ở Hà Nội, loại người nhà quê như cậu đã sớm bị người khác đánh chết.”
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345463/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.