"Cậu không đủ tư cách!" Đường Tuấn buông Hoa Tiểu Nam ra, thản nhiên nói.
Trương Nhuận Phát nhất thời giống như con vịt bị người ta nắm chặt cổ, khuôn mặt tái mét nói không nên lời.
"Cậu chính là Đường Tuấn sao. Thật sự là rất ngang ngược!" Trương Viễn Quốc đột nhiên lên tiếng, ánh mắt lóe lên âm trầm nói: "Vậy mà có thể tiếp được một quyền của tôi, thật sự là có chút bản lĩnh. Đáng tiếc cậu không nên xuất hiện ở dân tộc Mèo, cũng không nên vì nhà họ Hoa mà ra mặt, càng không nên ở trước mặt tôi mà đánh bị thương người."
Đường Tuấn châm chọc nói: "Vậy ông cảm thấy tôi nên làm cái gì?"
"Quỳ xuống quy phục nhà họ Trương chúng ta, hoặc là bị ta đánh chết!" Trương Viễn Quốc lạnh lùng nói.
Đường Tuấn cười nói: "Vậy thì tôi cũng cho ông một lựa chọn. Mang theo người nhà họ Trương các người.quỳ gối trước mặt tôi thì tôi sẽ tha thứ cho các người."
Trương Viễn Quốc giận dữ bật cười, ngữ khí lạnh lẽo cứ như là gió băng thổi từ vùng cực đến, nói: "Đừng nghĩ rằng có thể đỡ được một quyền của tôi thì đã rất giỏi, vừa một ngay cả một nửa thực lực tôi cũng chưa có dùng đến. Võ thuật của tôi không phải là thứ mà cậu có thể tưởng tượng được, lúc tôi đang tung hoành ở dân tộc Mèo thì cậu sợ là còn chưa được sinh ra. Nếu như cậu đã dám khiêu khích nhà họ Trương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345444/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.