Chương trước
Chương sau
Càng bơi sâu về phía đáy của huyết trì, năng lượng huyết sắc càng thêm nồng đậm. Ánh sáng của ngọc trụ cũng giảm bớt vài phần, miễn cưỡng bảo vệ được Đường Tuấn.



Bên trong huyết trì cũng không lớn, một phút sau, Đường Tuấn đã đi đến đáy của huyết trì.



Vẫn giống như cũ là một mảng máu mênh mông, giống như đang ở trong một thế giới máu. Nhìn quanh bốn phía, chỉ toàn là vách đá đã bị nhiễm đỏ bởi máu tươi, trên vách đá có khắc vẽ những văn tự và bùa chú cổ xưa, tạo thành một đồ án phức tạp.





“Đó là, hoa sen sao?” Tầm mắt Đường Tuấn đột nhiên dừng lại tại một vật gì đó ở phía trung tâm của đáy hồ.



Đáy hồ hình tròn, mà tại vị trí chính giữa, một gốc hoa sen đỏ như máu đang kiêu ngạo nở rộ.







Đường Tuấn nhíu mày, năng lượng huyết trì vô cùng tàn bạo, đừng nói đến hoa sen, đến cả một nhánh cây rong cũng không thể sinh trưởng. Vậy mà đoá hoa sen này lại nở rộ dưới đáy ao, chuyện này không khỏi có chút quá kỳ quái.



Nội tâm của anh kháng cự, không muốn đến gần đoá hoa sen kia, nhưng mà khối ngọc trụ lại một lần nữa xuất hiện dao động, nguồn năng lượng cổ xưa vĩ đại kia lại đẩy anh, cơ thể anh không tự chủ được mà tiến đến gần đoá hoa sen đó.



Chờ sau khi đến gần rồi, Đường Tuấn mới phát hiện, ở ngay giữa những cánh hoa sen đang nở bung lại kết ra một loại quả, loại quả này tỏa ánh sáng nhàn nhạt, đem đến cho người ta một loại cảm giác thánh thiện.



“Huyết quả.” Đường Tuấn bỗng nhiên thì thầm.



Đợi sau khi nhận thức lại, trên mặt anh hiện lên vẻ không thể tưởng tượng được.



Bởi vì anh chưa bao giờ biết đến loại trái cây này, càng chưa bao giờ nghe đến qua loại thực vật mang tên huyết quả. Nhưng vừa rồi trong đầu anh mơ hồ xuất hiện một chút kiến thức, anh chỉ theo bản năng mà đọc ra khỏi miệng.



"Sinh trưởng tại nơi tập trung nhiều máu tươi, cộng sinh cùng với Huyết Liên, bên trong ẩn chứa năng lượng thuần khiết nhất. Có thể hồi sinh lại cơ thể, chữa trị kinh mạch, tái tạo lại toàn thân thể! Nếu võ giả cảnh giới Chân Khí ăn vào, có cơ hội ngưng tụ Đạo Thể!” Miệng Đường Tuấn dường như không chịu sự khống chế của bản thân, tiếp tục thì thầm.





Ngay sau khi nói xong chữ cuối cùng, ánh mắt Đường Tuấn cực kì chấn động, loại quả trước mắt này vậy mà có thể khiến cho người ta ngưng tụ Đạo Thể. Nếu như truyền ra ngoài, sẽ khiến cho giới võ đạo một phen chấn động, không biết sẽ có bao nhiêu người vì thứ này mà tranh giành đến đầu rơi máu chảy.







“Chữa trị kinh mạch? Ha ha, chắc là Đằng Vũ Vân đặc biệt chuẩn bị cho con trai của ông ta.” Trên mặt Đường Tuấn lộ ra một nụ cười trào phúng, lẩm bẩm nói: "Vậy mà mình lại được lợi rồi."







Thân thể của anh chỉ còn cách Đạo Thể một khoảng nữa thôi, nếu như có huyết quả hỗ trợ, gần như trăm phần trăm có thể ngưng tụ Đạo Thể. Đến lúc đó, cứ coi như Đằng Vũ Vân đã đạt được cảnh giới Thần Hải, chỉ sợ cũng không thể ngăn được một đòn chân của anh. Phải biết rằng, các cường giả cảnh giới Thần Hải trước đây, cũng không nhất định có thể ngưng tụ Đạo Thể!







“Ha ha.” Đường Tuấn khẽ cười một tiếng, đưa tay ngắt lấy huyết quả kia xuống.







Huyết quả bị hái xuống, Huyết Liên lập tức khô héo.







Đường Tuấn hai miếng đã ăn xong, nuốt hết huyết quả vào bụng, nhưng ngay sau đó anh bắt đầu cảm thấy hối hận.







Năng lượng chất chứa bên trong huyết quả thực sự quá khổng lồ, mặc dù đan khí hải ở điền của anh sau khi được Chung Khê San nấu hồ luyện thể đã lớn hơn rất nhiều so với tông sư bình thường, nhưng mà vẫn như cũ không thể chịu đựng được một nguồn năng lượng khổng lồ như vậy.




“Bùm!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.