Anh vửa định mở miệng giải cứu nửa cái mạng còn lại của mình, chẳng ngờ Lý Ngọc Mai đã nhìn thấy được biểu tình mếu máo của anh, bĩu môi, nói: “Không lẽ, anh lại tiếc một chút tiền đó sao hả?"
Đường Tuấn vội vàng lắc đầu, trả tiền chỉ là chuyện nhỏ, đi dạo phố mới là chuyện lớn chết người nha.
Anh muốn nói với Lý Ngọc Mai rằng: “Thẻ đưa cho cô, cô tự mình quẹt đi nha.”
Nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt vô cùng mong đợi của Lý Ngọc Mai, anh lại không thể nào thốt ra những lời đó được.
“Vậy là tốt rồi. Chúng ta lại đi dạo thêm vài vòng.” Lý Ngọc Mai thuận tay kéo cánh tay của Đường Tuấn, trông giống như một cô gái nhỏ đang đi dạo phố cùng bạn trai vậy: “Xuất phát!”
“Vài vòng?” Đường Tuấn choảng váng, thiếu chút nữa là lập tức ngồi sụp dưới đất.
Với tu vi luyện võ của anh, dù có chạy quang trung tâm thương 800 vòng cũng sẽ không mệt, nhưng đi mua sắm không chỉ đơn giản là đi dạo, mà đôi khi bản thân anh còn phải vắt óc đua đưa ý kiến. Đây mới là điều muốn giết người nha. Cuối cùng hai người đi dạo trong trung tâm thương mại đến 5 giờ chiều, hay tay của Đường Tuấn cầm đầy mười mấy túi lớn túi nhỏ, trông y như cái giá treo đồ vậy. Mà Lý Ngọc Mai bên đây còn chưa đã ghiền. Nếu không phải bữa tiệc của nhà họ Thẩm sắp bắt đầu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345380/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.