Những lời này đã đem cọng rơm hi vọng cuối cùng bóp nát, sau khi nghe được, cả người Diệp Thanh Phương giống như toàn thân mất sức buông xuôi, ngồi sõng soài trên ghế.
Anh ta hoàn toàn thua, thua đầy thảm hại.
“Tổng giám đốc Diệp, anh không sao chứ?” Thư ký Vãn Tình đỡ Diệp Thanh Phương, quan tâm hỏi han.
Diệp Thanh Phương gian nan ngẩng đầu, nhìn Đường Tuấn, nói: “Anh thắng. Nhưng tôi sẽ không chịu thua, dù không có thuốc mới, tôi cũng có thể đem tập đoàn Nam Nhật đưa đến đỉnh cao.”
Đường Tuấn gật đầu, nói: “Tôi chờ.”
Nói xong, lập tức xoay người rời khỏi văn phòng.
Mao Lương, Ninh Đình Trung còn có Dương Lộc theo sát phía sau rời đi, chỉ còn lại các vị cổ đông hai mặt nhìn nhau, nhìn Ninh Đình Trung như kẻ thất bại, trong ánh mắt có sự trào phúng và giễu cợt.
“Mao Lương, lần này ít nhiều cũng nhờ có sự hỗ trợ của ông.” Đi ra tòa nhà Nam Nhật, Đường Tuấn cảm ơn Mao Lương: “Lần này ông đã chống lại tập đoàn Nam Nhật, chỉ sợ bên phía nhà họ Thẩm gia sẽ có ý kiến với ông, đến lúc đó nếu có yêu cầu, nhớ nói cho tôi biết.”
Mao Lương cười đắc chí, nói: “Nhà họ Thẩm gia có thể làm gì tôi? Hiện tại hai người con trai của Thẩm Nhất Nam đang vội vàng tranh giành gia tài, làm gì có thời gian xử lý tôi. Còn nếu tôi bị trách cứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345369/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.