Anh rời đi đã hơn nửa tháng, không biết có phải hàn khí trong người Thẩm Ngọc Nhu có bùng phát hay không? Nếu như nó bùng phát, anh muốn thử xem y thuật hiện tại của bản thân có thể hoàn toàn hoàn toàn áp chế nó được không.
Cót két.
Cánh cửa mở ra, Thẩm Dũng xuất hiện ở trước mặt anh.
“Đường Tuấn, anh đã trở về.” Nhìn thấy người đến là Đường Tuấn, Thẩm Dũng nhàn nhạt nói. Trên mặt ông ta có hơi phiền muộn không thể nào che giấu, giọng nói có chút yếu ớt.
“Ông Thẩm, ông bị làm sao vậy?” Thẩm Dũng là một người giỏi về y học cổ truyền nổi tiếng, đương nhiên sẽ bảo vệ rất tốt sức khỏe của bản thân, nhưng tại sao bây giờ lại nhìn còn yếu ớt hơn so với người bình thường thế này.
Khóe miệng Thẩm Dũng lộ ra một nụ cười khổ, nói: “Vào trong đi rồi nói.”
Đường Tuấn vào cửa, mới vừa ngồi xuống, tinh thần lực của anh đã tùy ý mà quét qua, nhưng lại không cảm nhận hơi thở của Thẩm Ngọc Nhu, trong lòng đột nhiên nổi lên sự khẩn trương, giọng điệu khẽ run run nói: “Ông Thẩm, Ngọc Nhu đâu? Có phải cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi không.”
Nếu như lúc anh rời đi, hàn khí của Thẩm Ngọc Nhu lại bộc phát, chỉ e rằng anh sẽ phải cắn rứt lương tâm cả đời này.
Trong mắt Thẩm Dũng hiện lên vẻ buồn bã, nói: “Ngọc Nhu bị mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345360/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.