Cô Cơ thở dài, cô ấy biết rằng mình không thể thay đổi ý định của Đường Tuấn, bèn nói: “Theo lý mà nói, tôi nợ anh một ân huệ lớn. Tôi không nên để anh tìm đến cái chết, nhưng mặc dù Thần Châm Môn của tôi có một bộ sưu tập lớn, nhưng thật tiếc tôi lại không có loại cỏ Băng Phách. Loại cỏ Băng Phách này có lẽ chỉ có ở Dược Y Cốc.”
“Tôi mới vừa gọi điện thoại về môn phái, bọn họ bảo tôi lập tức phải trở về nên tôi không thể đi cùng anh được. Nhưng tôi vẫn mong anh suy nghĩ chuyện này kỹ càng hơn.”
“Được.” Đường Tuấn cũng không để bụng, nói: “Lần này có thể thành lập Hiệp hội Y Học Cổ Truyền, tôi vẫn phải cảm ơn cô.”
Cô Cơ lắc đầu, nói: “Lần này tôi phải cảm ơn anh mới đúng. Mặc dù thân thể Thanh Loan của tôi rất hiếm thấy, nhưng cũng quá khó để thức tỉnh nó. Nếu không phải có anh, không biết bao lâu nữa tôi mới có thể đạt được đến bước này.”
Đường Tuấn hơi sửng sốt, không ngờ trong Thần Châm Môn lại có một cao thủ đạt đến cảnh giới Thần Hải, vậy thì nhất định ở Dược Y Cốc cũng sẽ có người như vậy. Xem ra, anh cần phải chuẩn bị thật tốt cho chuyến đi tới Dược Y Cốc.
“Dù sao cũng cảm ơn anh.” Cô Cơ nói: “Nếu anh có thể trở về an toàn, anh sẽ là vị khách danh giá nhất của Thần Châm Môn chúng tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345284/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.