Chương trước
Chương sau
Một con chim toàn thân ánh lên màu xanh lam đang ngẩng đầu bay lượn, hình dạng con chim đó giống như khổng tước, nhưng khí chất đó lại cao quý hơn khổng tưởng vô số lần. Nếu khổng tước so sánh với con chim này, thì dường như đang so sánh một người ăn xin với công chúa bạch tuyết vậy. Khi Ngũ Long châm pháp phát ra tiếng Long Ngâm trầm thấp, con chim màu xanh lam dường như cảm nhận được cái gì đó, đôi mắt vốn dĩ đang nhắm chặt của nó lại đột nhiên mở ra, rồi kêu lên một tiếng.



“Thanh Loan!” Lúc này, trong đầu Đường Tuấn đã nhận ra con chim màu xanh lam này là gì.



Thanh Loan, một loài phượng hoàng, có dòng máu vô cùng cao quý.





“Không ngờ cô Cơ này lại là thân thể của Thanh Loan!” Đường Tuấn thầm than.



Ngoài thể chất hàn băng của Thẩm Ngọc Nhu, đây là lần thứ hai anh thấy sự tồn tại của một thể chất đặc biệt như thế này.







Thanh Loan hót vang.



Long ngâm trầm thấp.



Lúc này, tiếng hòa âm của rồng và phượng hoàng lại cùng lúc xuất hiện trong cơ thể cô Cơ.



Trong tiếng hòa âm ấy mang theo sức mạnh mạnh mẽ, một phần nhỏ phản ngược lại Đường Tuấn, quá nửa phần còn lại chảy trong cơ thể cô Cơ, xung kích huyệt khiếu, mở rộng kinh mạch. Gần như chỉ là việc trong chốc lát, vốn dĩ cô Cơ chỉ là tu vi võ đạo của luyện công hoá khí, nhưng cùng với tiếng hòa âm của rồng và phượng hoàng ấy, cô ta lại có thể thăng cấp lên cảnh giới Chân Khí, trở thành tông sư võ đạo.



Những người bên ngoài chỉ nghe thấy tiếng hót uy phong vang tai phát ra từ trong cơ thể của cô Cơ. Ngay tiếp sau đó, một sự dao động vô hình mạnh mẽ lan toả ra từ trên người cô Cơ, những người ở gần hơn một chút bị bức ép phải lùi về phía sau.



May mà ở đây có không ít người luyện tập võ đạo, nên họ mới có thể nhanh chóng ổn định lại tình hình.



Tu vi võ đạo của Tôn Khanh cũng đang ở luyện công hoá khí, nên không bị bức lùi. Nhưng lúc này, trên mặt anh ta lộ ra vẻ đầy kinh ngạc và run sợ, thậm chí cả cơ thể đang phát run lên.



Từ lúc ra so tài cho đến hiện tại, truyền nhân của Dược Y Cốc cuối cùng cũng không thể duy trì sự cao ngạo và liều lĩnh của anh ta nữa.







“Thân thể của Thanh Loan thức tỉnh rồi! Sao có thể chứ!” Có thể nói Tôn Khanh là người hiểu rõ cô Cơ nhất ở đây, tất nhiên anh ta cũng biết chuyện gì đang xảy ra trên người cô Cơ lúc này. Nhưng càng là như vậy, anh ta càng không dám tin.







Cô Cơ có thân thể của Thanh Loan cũng không phải là bí mật gì trong môn phái Y học cổ truyền cổ, thể chất này cho dù là luyện tập võ đạo hay là y đạo đều chiếm được ưu thế tự nhiên. Nhưng, nếu muốn thăng cấp lên cảnh giới Tông Sư, cũng khó gấp mấy lần người bình thường.







Nhưng hiện tại, mọi thứ đều vì một kim châm này của Đường Tuấn mà thay đổi!







Thân thể Thanh Loan đã thức tỉnh, tu vi võ đạo của cô Cơ cũng một đường suôn sẻ, có hy vọng tiến được tới thần hải.







Nếu những cụ già ở Phái Thần Châm biết được chuyện này, e rằng sẽ coi Đường Tuấn là vị khách quan trọng nhất để đối đãi!


















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.