Chương trước
Chương sau
Thẩm Dũng, Diệp Quang, hơn nữa còn có tập đoàn Thịnh Thiên sau lưng Lý Ngọc Mai.



Đây đã là lực lượng mà anh ta không thể coi thường. Nếu như anh ta thật sự còn muốn ngăn cản Đường Tuấn, chỉ sợ chuyện này rất nhanh sẽ truyền tới chỗ của ông nội anh ta. Hơn nữa, chuyện này còn có khả năng bôi nhọ danh dự nhà họ Vương, kéo theo những ảnh hưởng rất xấu, lúc đó hậu quả không còn là thứ mà anh ta có thể gánh đỡ nổi.



Nghĩ thông suốt những điều này, trên mặt Vương Tấn Lợi nở nụ cười, nói: “Đương nhiên hoan nghênh, tôi thay mặt cho nhà họ Vương hoan nghênh các vị đã đến.”





Nói xong, anh ta nhường ra vị trí cửa ra vào, làm động tác tay mời.







“Lát nữa, tôi sẽ tìm cơ hội trò chuyện với ông cụ Vương một chút, hỏi xem có phải nhà họ Vương chiêu đãi khách mời như vậy hay không? Hừ!” Diệp Quang lạnh giọng nói.



Sắc mặt Vương Tấn Lợi trở nên khó coi, nở nụ cười gượng gạo. Anh ta vốn cho rằng Đường Tuấn có thể có Thẩm Dũng làm chỗ dựa đã là chuyện xưa nay chưa từng thấy rồi. Mặc cho anh ta có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra được vì sao Diệp Quang lại nhúng tay vào. Ngay cả Lý Ngọc Mai, người cực kỳ không chào đón Đường Tuấn cũng ủng hộ anh.



Tất cả những nhân tố ngoài ý muốn này, đã làm mất hết luôn mặt mũi của cậu cả nhà họ Vương.



“Y học Cổ truyền là Y học Cổ truyền của mọi người, cũng không phải là vật sở hữu riêng của nhà họ Vương.” Lúc đi ngang qua bên cạnh Vương Tấn Lợi, Đường Tuấn thản nhiên nói một câu.



Vương Tấn Lợi ngẩn ra, chỉ biết nhìn theo bóng lưng của anh.







Lúc này những người khác cũng mới kịp hình dung chuyện gì đang xảy ra, nhìn thấy Vương Tấn Lợi, vài người lanh lợi lập tức suy nghĩ.







Vốn dĩ nguyên nhân là do Vương Tấn Lợi, bọn họ cũng không nán lại gặp Đường Tuấn. Giờ thấy anh được ba nhà hợp lại bảo vệ như vậy cũng đủ để chứng minh Đường Tuấn không phải loại người như Vương Tấn Lợi nói. Ít nhất y đức của anh cũng không tệ đến vậy.







Diệp Quang bảo vệ Đường Tuấn như vậy, chẳng lẽ anh là người đã chữa khỏi bệnh ung thư cho ông cụ nhà Mộ Dung sao?







Một ý nghĩ xẹt qua đầu mọi người, đột nhiên ánh mắt bọn họ sáng rực lên. Nếu Đường Tuấn thật sự dùng Y học Cổ truyền trị khỏi được ung thư, như vậy chẳng phải gián tiếp chứng minh Y học Cổ truyền tốt hơn Y học Hiện đại sao. Trong thoáng chốc, ánh mắt mọi người nhìn Đường Tuấn trở nên khác hẳn.







Vương Tấn Lợi cũng nghĩ đến chuyện này, thấy biểu cảm của những người này, anh ta thầm thở dài một hơi, dặn dò mấy cô gái đón khách vài câu, rồi một mình bước vào Câu lạc bộ Thiên Thanh.







Mặc dù gọi Câu lạc bộ Thiên Thanh là câu lạc bộ, nhưng thật ra nó giống một trang viên hơn, bên trong có rất nhiều biệt thự nhỏ biệt lập. Vương Tấn Lợi quen thuộc đi đến một căn biệt thự, trong sân biệt thự có bảy tám vệ sĩ dáng người trung niên đang đứng. Chỉ là hơi thở trên người những người này vô cùng mạnh mẽ, đều là nội công cảnh giới đại thành, thậm chí còn có cao thủ đạt tới cảnh giới luyện công hóa khí.







Vương Tấn Lợi nhìn bọn họ trong lòng bỗng thầm giật mình: “Quả nhiên không hổ là truyền thừa mấy ngàn năm của môn phái Y học Cổ truyền cổ, nội tại bên trong thật khiến người ta kinh ngạc.”







Vương Tấn Lợi khẽ gật đầu với một người đàn ông trung niên đang ngồi xếp bằng trong sân, sau đó anh ta lập tức bước vào biệt thự.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.