Trong lòng Đường Tuấn khẽ thở dài, mặc dù vừa rồi anh cố gắng duy trì tâm tình của bản thân, nhưng lại không có cơ hội nhìn bí thuật nhập thần thăm dò. Nếu có thể nhìn trộm bí ẩn nhập thần một lần nữa, anh có thể chắc chắn hơn mấy phần.
Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng Đường Tuấn nhanh chóng điều chỉnh. Nếu như nhập thần dễ dàng đạt được như vậy, thì tự cổ chí kim cũng sẽ không chỉ có một vài người tài giỏi như Tuệ Tĩnh và Lê Hữu Trác. Mặc dù anh tự nhận khả năng y thuật của bản thân không tồi, nhưng đối với anh mà nói, nhập thần vẫn là một bức tường chắn không thể vượt qua.
Sau khi rút cây kim từ trong người ông lão ra, Đường Tuấn mới đứng dậy, thở ra một hơi, nói: “Bệnh của ông lão đã chữa được rồi. Tốt nhất là nên nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trong một tháng tới, sau đó, từ từ an dưỡng, khôi phục.”
Chú Long cảm nhận được mạch đập của ông lão, đích thực là đã khôi phục như thường. Sau khi yên tâm được một chút, ông ta mới hỏi: “Người anh em, không biết nên xưng hô với cậu như thế nào?”
“Đường Tuấn.” Đường Tuấn nói.
“Lần này, cảm ơn người anh em Đường Tuấn đã ra tay giúp đỡ.” Chú Long cảm kích nói.
Ông ta từ trong túi lấy ra một danh thiếp, đưa cho Đường Tuấn: “Đây là danh thiếp của tôi, nếu như sau này cậu Đường có chuyện phiền phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345228/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.