Ông cụ Mộ Dung nhìn thấy hai người Đường Tuấn lập tức vẫy bọn họ đi qua.
“Chắc cậu đây chính là Đường Tuấn, người đã chữa bệnh cho ông Mộ Dung rồi.” Ông cụ mặc áo nhà Đường đứng dậy, chủ động giới thiệu với Đường Tuấn: “Tôi là viện trưởng viện điều dưỡng Thành Công tên là Diệp Quang.”
Đường Tuấn bắt tay Diệp Quang.
“Không biết viện trưởng Diệp tìm tôi có chuyện gì không?” Đường Tuấn hỏi.
Diệp Quang không trực tiếp trả lời, mắt liếc nhìn Tiết Thành Dân.
Tiết Thành Dân lập tức đứng lên, xoay người nói với Đường Tuấn: “Thật sự rất xin lỗi anh Đường, lần trước đã mạo phạm anh. Mong anh thứ lỗi.”
Đường Tuấn phẩy phẩy tay, nói: “Y thuật của bác sĩ Tiết tất nhiên là rất giỏi, nhưng người làm nghề y nhất định không thể xem nhẹ y đức của chính mình được.”
Đường Tuấn nói chuyện kiểu lên mặt dạy đời thế này, nếu như là lúc trước, Tiết Thành Dân đương nhiên sẽ mỉa mai dè bỉu, nhưng bây giờ thì lại khiêm tốn gật đầu nói phải. Y thuật của Đường Tuấn cao hơn anh ta, người nào giỏi hơn thì làm thầy, tất nhiên có tư cách dạy bảo anh ta.
Mấy người lại cùng nhau ngồi xuống.
“Đường Tuấn, lần này tôi đặc biệt đến đây vì cậu.” Diệp Quang nói thẳng vào vấn đề chính: “Tôi nghe bác sĩ Tiết nói, cậu dùng Y học Cổ truyền chữa khỏi bệnh cho ông Mộ Dung đây, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345221/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.