“Tôi phải nhanh chóng châm cứu cho Ngọc Nhu.” Đường Tuấn nói.
Thẩm Dũng chỉ bộ kim châm được đặt bên giường, nói: “Đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi.”
Sắc mặt Đường Tuấn khá nghiêm trong, tay cầm lấy một cây kim châm, dùng thủ pháp Dẫn khí qua châm từ từ đâm vào huyệt vị của Thẩm Ngọc Nhu. Anh vừa muốn sử dụng phương pháp trước đây, dùng Chân Khí của chính mình rút từng chút một hàn khí ra khỏi cơ thể của Thẩm Ngọc Nhu. Nhưng khi Chân Khí của anh vừa theo kim châm đi vào, hàn khí đó giống như là cảm nhận được kẻ địch, lại đi theo kim châm chui vào trong người Đường Tuấn.
Sự thay đổi này xảy ra nhanh như chớp, đến cả Đường Tuấn cũng không phản ứng kịp. Đợi đới khi anh hoàn hồn lại, hàn khí đó đã chui vào kinh mạch của anh, cùng với Chân Khí chuyển động khắp người.
Hàn khí kẹp lấy làm cho nhiệt độ cơ thể người ta thấp đến đáng sợ, Đường Tuấn chỉ cảm thấy kinh mạch của mình giống như đã bị đóng băng lại, Chân Khí đối kháng trên mặt cũng không chuyển động nổi.
Bên ngoài, nhiệt độ cơ thể của Đường Tuấn cũng giảm xuống nhanh chóng, trên chân mày và tóc kết thành một lớp sương lạnh mờ mờ, giống như vừa mới đi ra khỏi cơn tuyết.
Thẩm Dũng và Thẩm Ngọc Nhu thấy vậy, sắc mặt tỏ ra kinh ngạc và lo lắng. Thẩm Ngọc Nhu muốn rút tay lại, nhưng Thẩm Dũng đã kịp thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3345164/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.