Vốn muốn sa thải một người thì không cần tới Lâm Trung Nghĩa tự mình ra mặt nhưng mà lúc này lại có rất nhiều người quan trọng ở đây như vậy, ông cũng muốn bày ra uy nghiêm của chính mình. Vậy nên ông vòng qua Trần La Minh, chuẩn bị nghiêm túc mà nói nói người trẻ tuổi kia một chút. Nhưng cho đến khi ông chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì ông mới hiểu được tại sao hai chữ "Đường Tuấn" này lại quen tai như vậy.
"Đường, anh Đường." Một bụng lời nói ân cần hiền lành không nói ra được mà chỉ có thể khẽ rung giọng mà lắp bắp ra vài tiếng.
"Anh Đường?"
Bí thư Hoàng nghe đến ba chữ đó, đột nhiên nhớ tới Đường Tuấn là ai, đó chính là người mà ngay cả lão Bạch cũng phải khen ngợi và kiêng dè rất nhiều. Anh vội vàng đẩy Trần La Sinh ra, đi nhanh đến trước mặt Đường Tuấn, nhìn thấy người đó thật sự là Đường Tuấn không sai, vội vàng kính cẩn mà nói: "Kính chào anh Đường."
Trần La Sinh giật mình!
Ngô Thiên Hào giật mình!
Khách khứa cả phòng và những người đi chung với bí thư Hoàng và hiệu trường Lâm cũng giật mình!
"Cậu ta không phải là nhân viên quản lý thư viện trường hay sao? Làm sao xứng để cho hiệu trường Lâm và bí thư Hoàng xưng một tiếng anh Đường!" Đầu óc Trần La Sinh quay vòng vòng tự hỏi, nhưng lại không có được đáp án nào chính xác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3344964/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.