“Tôi đã nói với anh rồi, thỉnh thoảng lộ ra chút thủ đoạn cũng được, nhưng tuyệt đối đừng đem lên bàn tiệc. Để xem lần này anh hoá giải thế nào, Hồng Minh không phải thứ mà Ngô Nam Bình có thể sánh được đâu.” Lý Ngọc Mai nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Đường Tuấn khẽ cười nói. 
 “Cô chủ, cô muốn tôi tới nói một tiếng với quản lý Hoàng không? Dù sao bọn họ cũng là bạn của cô.” Phía sau một quản lý cấp cao của Hạ Hồng do dự hỏi. 
Lý Ngọc Mai dừng một lát đột nhiên nói: “Không cần, vậy cũng tốt, cho anh ta một bài học, xem lần sau anh ta còn dám mạnh miệng nữa không.” 
 Lúc Thẩm Ngọc Nhu chuẩn bị quỳ xuống trước cô gái kia, thân thể cô được một bàn tay to rộng nâng lên, không có cách nào hạ đầu gối xuống. 
 “Người sai là bọn họ, cô không cần quỳ!” Giọng nói trầm thấp có lực từ miệng Đường Tuấn phát ra, mang theo một cảm giác đáng tin. 
 Thẩm Ngọc Nhu quay đầu chỉ thấy vẻ mặt kiên nghị của Đường Tuấn, ánh mắt thản nhiên không hề có cảm xúc sợ hãi trong đó. Bị cảm xúc này cảm hóa, lòng Thẩm Ngọc Nhu dần bình tĩnh lại, thậm chí cô còn cảm giác chỉ cần người này ở đây, cô cũng sẽ không bị ức hiếp nữa. 
“Ha ha! Không biết sống chết.” Cô gái lạnh lùng lên tiếng rồi không nói thêm gì nữa, vì giờ chuyện này không còn liên quan đến cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3344798/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.