Trước Tiếp
Đường Tuấn gật đầu, hứng thú nhìn thầy Quách.
“Tốt! Dám thừa nhận là tốt!”
Thầy Quách trừng mắt, nghiêm túc nói: “Bây giờ cho cậu hai sự lựa chọn, hoặc là lập tức quỳ xuống xin lỗi Diệp Thanh Phương, hoặc là tôi đánh gãy hai chân của cậu, bắt cậu phải bò trên đất xin lỗi Diệp Thanh Phương. Hai cái, tự chọn lấy một cái, tôi không ép cậu!”
Thầy Quách thấy Đường Tuần chỉ vừa mới tập nội công, người bình thường khó mà thắng được, nhưng đối với thầy Quách chỉ là con muỗi mà thôi. Võ công và nội lực của anh ta rất thâm hậu, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Cảnh giới Chân Khí! Nếu như không phải anh ta lần này luyện công xảy ra chút vấn đề, mà nhà họ Tề lại có thuốc tốt có thể chữa trị nội thương của anh ta, thì anh ta sẽ không cùng thuyền với Tề Hưng đâu!
Đường Tuấn cười ha ha, rồi nói: “Anh là ai?”
Người này đúng thật là rất buồn cười, bắt Đường Tuấn tự mình quỳ xuống xin lỗi Diệp Thanh Phương, nếu không sẽ đánh gãy hai chân của anh.
Thầy Quách có chút đắc ý nói: “Ha ha! Vốn dĩ cậu không xứng để biết tên của tôi, nhưng nếu cậu đã hỏi rồi, vậy thì tôi cũng thương tình mà nói cho cậu biết vậy! Tôi họ Quách, tên chỉ có hai chữ Thịnh Minh!”
“Quách Thịnh Minh?”
Thiệu Nhất Nguyên thấy vậy, kêu lên: “Anh chính là phong lôi bát cực Quách Thịnh Minh!”
“Không sai, chính là tôi!”
Thầy Quách chắp hai tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2494659/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.