Trước Tiếp
Nghe vậy, Đường Tuấn buông cổ tay người phụ nữ trung niên ra. Ai biết anh vừa mới buông ra, tay kia của người phụ nữ trung niên lập tức muốn tát vào mặt anh.
“Hừ!” Đường Tuấn thấy vậy thì lùi lại. Người phụ nữ trung niên dùng sức quá đà, bà ta ngã lăn ra đất, trông vô cùng chật vật.
Đường Tuấn không thèm để ý tới người phụ nữ trung niên, đi tới chỗ cô y tá, hỏi: “Cô vừa nói giáo sư Thẩm Dũng đang ở bên trong đúng không?”
Y tá gật đầu, ánh mắt có chút xấu hổ nhìn Đường Tuấn, sắc mặt đỏ bừng.
“Mày dám giở trò với bà đây, bà đây đánh chết mày!” Người phụ nữ trung niên bật dậy khỏi mặt đất, cuồng loạn hét lên.
Cạch!
Lúc này, cửa phòng cấp cứu mở ra.
Người phụ nữ trung niên không quan tâm đến việc so đo với Đường Tuấn nữa, bước tới, bắt lấy người đó hỏi: “Giáo sư Thẩm, bệnh tình của con trai tôi thế nào rồi? Còn có thể cứu không?”
Thẩm Dũng lắc đầu nói: “Cậu Trần thực sự bị thương quá nặng, một số nội tạng trong cơ thể đã bị tổn thương nghiêm trọng, loại tổn thương này đã vượt quá mức mà y học hiện đại có thể chữa trị.”
“Sao lại thế được? Tôi chỉ có đứa con trai này thôi, giáo sư Thẩm, ông nhất định phải cứu nó. Có phải ông cảm thấy tiền không đủ không, vậy tôi sẽ cho gấp mười lần, mười lần không đủ thì hai mươi lần, xin giáo sư Thẩm nhất định phải cứu con trai tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2494637/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.