Trước Tiếp
"Ông cụ, ông muốn thế nào?" Đường Tuấn lười nhìn đến bộ dáng giả vờ giả vịt của vệ sĩ, hỏi Lý Quang Minh.
Lý Quang Minh suy nghĩ một chút, ông không muốn Đường Tuấn vì mình mà ba lần bảy lượt chống đối với Lý Quang Huy, ông còn muốn tác hợp Đường Tuấn với Lý Ngọc Mai nữa. Vậy nên ông nói: "Nếu vậy thì đi, trở về thôi."
"Đại ca, anh nhìn xem?" Bây giờ vệ sĩ đâu dám oai phong như lúc đầu, chỉ dám nói năng nhỏ nhẹ chờ Đường Tuấn trả lời.
"Được thôi, vậy thì về đi." Đường Tuấn gật đầu.
Mấy vệ sĩ thở ra một hơi, đi trước dẫn đường, nhanh chóng đưa Đường Tuấn và Lý Quang Huy đến đại sảnh.
"Cha, cha không sao chứ?" Lý Quang Huy đang nói chuyện với cấp dưới ở trong đại sảnh, nhìn thấy Lý Quang Minh đã về, vội vàng hỏi han.
Ông cũng mới tỉnh lại cách đây không lâu, nhìn thời gian là đã biết có chuyện xảy ra, ông vội vàng sắp xếp ổn định lại tình hình, ra lệnh cho người dẫn người cha già của mình trở về.
"Tao có thể có chuyện gì chứ? Có Đường Tuấn ở bên thì có thể xảy ra chuyện gì được?" Lý Quang Minh ra vẻ đương nhiên mà nói.
Lý Quang Huy nhìn chăm chú Đường Tuấn, nói: "Cảm ơn."
Đường Tuấn nhẹ nhàng gật đầu, coi như lời đáp lại.
"Nhóc con đúng là không biết xấu hổ, người ta lịch sự khách khí với cậu một chút mà cậu đã cho rằng là công lao của mình rồi.” Đúng lúc này, một giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489758/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.