Trước Tiếp
Chân mày bạc trắng của ông già áo xám run lên, nói: “Cậu ta chính là người đánh bại phong lôi bát cực Quách Thịnh Minh chỉ bằng một chưởng?”
Cả hai người tiếp tục gật đầu.
Ông già áo xám nhìn Đường Tuấn đang dần dần đi tới, trong lòng nghi ngờ, thấp giọng nói: “Nếu theo như lời các con nói thì cậu ta chỉ là người tập võ có nội công trung kỳ mà thôi, cao lắm thì cũng chỉ đến nội công hậu kỳ. Loại tu vi này chắc chắn không có cách nào mà dùng một hòn đá đã đánh rơi đao trong tay Lưu sư thúc của các con. Không lẽ người vừa mới ra tay là trưởng bối của anh ta?”
Ông già áo xám chỉ vừa mới đạt tới tu vi luyện công hóa khí, nếu so trình độ tu vi thì ông kém hơn Đường Tuấn rất nhiều cho nên đương nhiên là ông ta không thể nào cảm nhận được chân khí dao động trong cơ thể của Đường Tuấn, vì thế ông ta cho rằng người ra tay là trưởng bối của Đường Tuấn.
“Có phải là cậu ta ra tay hay không thì chỉ cần thử là biết ngay!” Ông già tóc hơi bạc vốn dĩ rất xấu hổ vì bị đánh rơi đao Liễu Diệp. Nhưng mà bây giờ ông ta biết người ra tay rất có thể là trưởng bối của Đường Tuấn thì đương nhiên ông muốn trút cơn giận này lên người anh ta.
Mặc dù đã đánh rơi đao Liễu Diệp nhưng vị Lưu sư thúc này không hổ danh là người có tu vi nội công đại thành. Chỉ cần tung ra một chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489305/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.