Trước Tiếp
Mấy người khác nghe thấy, hứng thú lắng nghe. Dù là Trần Bá Phước hay là biệt thự số một trong công viên Xanh thì đối với bọn họ cũng là những tồn tại rất xa xôi, chỉ nghe chứ chưa bao giờ thấy qua.
"Thật hay giả?" Có người nghi ngờ nói.
"Đương nhiên là sự thật. Hôm đó tôi đi tìm hiệu trưởng để ký một cái văn kiện, chính tai tôi nghe được hiệu trưởng Lâm tán gẫu chuyện này. Ngày công viên Xanh mở ra, hiệu trưởng Lâm cũng được mời tới. Lời ông ta nói chẳng lẽ còn có thể là giả sao."
"Ai chà, nếu ngay cả hiệu trưởng mà còn nói như vậy thì đây chắc chắn là sự thật rồi. Hì hì, nếu được đi qua công viên Xanh một lần thì cuộc đời này quá đáng giá." Người đàn ông kế bên Đường Tuấn nói chuyện với vẻ mặt khát khao mong chờ.
"Xía." Vừa mới nói ra đã bị mấy tiếng xía ụp đến, trong mắt mỗi người toát ra ánh sáng chói lóa khát khao. Cho dù bọn họ có phấn đấu cả đời thì cũng không thể mua nổi một phần mười của biệt thứ số một trong công viên Xanh.
Đường Tuấn nghe thấy âm thầm lắc đầu, nếu để cho đám người này biết Trần Bá Phước tặng biệt thự kia cho anh thì không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng gì.
"Này, cậu bày cái mặt xem thường đó cho ai nhìn? Chẳng lẽ hiệu trưởng Lâm với Trần Bá Phước còn không vào được mắt ông lớn như cậu sao?" Có người nhìn mặt của Đường Tuấn, hài hước hỏi.
Mọi người nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489243/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.