Trước Tiếp
Tuy là nói thì nói như vậy nhưng khinh thường hiện rõ trên mặt Trần La Sinh đã nói rõ ý anh ta muốn nói là cái gì.
"Ha ha ha!" Những người còn lại cũng phối hợp mà nở nụ cười, trong khoảng thời gian ngắn, Đường Tuấn như là đã trở thành một bộ phim hài để mọi người cười cợt.
Đường Tuấn lại bình tĩnh không nói gì, xoay xoay cái ly đang cầm, nhìn Trần La Sinh, nói: "Anh cười đủ chưa?"
Trần La Sinh giật mình không cười nữa mà chỉ vào Đường Tuấn, nói: "Cậu nhóc, tới bây giờ còn kiêu ngạo như vậy, tôi còn nghĩ cậu là nhân vật nào lớn lắm, không nghĩ tới chỉ là một cái nhân viên quản lí nho nhỏ. Cậu thức thời thì tốt nhất nên cung kính mà đứng dậy xin lỗi tôi, nói không chừng tôi sẽ tốt bụng mà để cho cậu tiếp tục làm việc ở thư viện. Nếu không thì, ha ha!"
Mọi người nhìn thấy thế, theo bản năng mà cách xa Đường Tuấn một chút, vốn tưởng rằng Đường Tuấn chỉ thích khoác lác mà thôi, ai biết lại không biết sống chết mà đi đắc tội với Trần La Sinh, trong lòng cảm thấy may mắn vì lúc nãy không có đến gần Đường Tuấn.
Trần La Sinh cong lưng xuống, nói vào tai Đường Tuấn: "Ha ha, dám đoạt gái của ông đây thi kết cục chính là như vậy."
Nói rồi Trần La Sinh đứng thẳng người dậy, ngạo nghễ nói: "Đừng cho là tôi đang nói giỡn, có thấy người đứng bên cạnh tôi là ai không? Đây chính là hiệu phó Ngô, người phụ trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489239/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.