Trước Tiếp
Một đoàn xe chạy trên đường cao tốc, Đường Tuấn và Thẩm Ngọc Nhu đang ngồi trên chiếc xe chạy cuối cùng, mà Trương Tuyền và Trần Bá Phước lại ngồi trên chiếc xe Hummer ở phía trước.
"Sư phụ Trương, ông vẫn nên kiềm chế lại tính tình của mình đi. Đường Tuấn rất có thể là đến từ một gia tộc võ thuật, chắc hẳn ông cũng không muốn gây xích mích với loại thế gia này đâu." Trong chiếc xe Hummer, Trần Bá Phước cảm thấy mình nên đứng ra làm người hòa giải. Nếu chuẩn bị lôi kéo Đường Tuấn, vậy cũng không thể để cho anh chịu uất ức.
Chiếc xe Hummer này được đặt làm riêng gia tăng chiều dài, tủ rượu trên xe được cất rất nhiều rượu ngon, Trương Tuyền khui một bình, uống một hớp, sau đó lau khóe miệng vương tí rượu, cười ha ha nói: "Trần Bá Phước, đừng cho là tôi không biết ông đây là đang muốn cái gì. Không phải là muốn nịnh bợ gia tộc võ thuật sau lưng tên nhóc thối đó sao? Ông muốn nịnh bợ là chuyện của ông, cần gì phải kéo theo tôi đây."
Ông ta tùy tiện ngồi xuống, nói với vẻ khinh thường: "Xem cái vẻ sợ sệt của thằng nhóc kia, ông đây đã nói đến như vậy rồi, mà cả một chút phản ứng cũng không có. Nói thật, tôi đây chả có chút hứng thú nào."
Vẻ mặt Trần Bá Phước chợt khó coi, thực lực của Trương Tuyền thật không tệ, nhưng tính tình cũng nổi tiếng không kém, không ngờ ngay cả mình mà cũng không chịu nể mặt. Ông ta chỉ có thể nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489211/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.