Trước Tiếp
Trong lòng Trần Bá Phước có chút giận, ngày thường Trương Tuyền nói rất hay, thế nhưng vào thời điểm mấu chốt lại chẳng thấy có tác dụng gì, để cho ông ta ở trong hoàn cảnh lúng túng. Ông ta có chút kiêng kỵ liếc nhìn người đàn ông đứng bên cạnh Tần Nhu.
Người đàn ông này chừng bốn mươi tuổi, vóc người gầy gò, nhìn giống như con khỉ, để hai chòm râu dê, làm cho người ta cảm thấy có vẻ rất hèn mọn. Nhưng ban nãy Trần Bá Phước đã đánh vài chiêu đơn giản với người này, biết võ công của người này cực kỳ khủng bố, sợ là người bên này của bọn họ cũng chỉ có mỗi Trương Tuyền là có thể đối phó. Về phần Đường Tuấn mà ông ta hao hết tâm tư mời tới đã sớm bị ông ta lựa chọn bỏ quên.
Đường Tuấn và Thẩm Ngọc Nhu đứng ở phía sau đám người, nhưng Tần Nhu dường như có ý định muốn làm cho Trần Bá Phước lúng túng cho nên nói chuyện rất lớn tiếng, bọn họ cũng nghe được vô cùng rõ ràng.
Vào lúc này, trong đám người truyền đến từng đợt ồn ào.
"Sư phụ Trương đến rồi."
Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy một bóng người dùng tốc độ cực nhanh chạy về phía bên này, lúc sắp đụng vào đám đông lại nhảy lên thật cao, ước chừng có thể nhảy lên cao tới mười mét, mặt đất cũng bị chấn động nhẹ một lúc.
"Sư phụ Trương thật là lợi hại, nhảy lên một cái cao chừng mười mét, đây là người sao?" Có người lộ ra vẻ mặt ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489192/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.