Trước Tiếp
Võ công mà Phạm Tĩnh biểu hiện ra khiến ai cũng giật mình, không có bao nhiêu người ở trong sân dám nói là mình có thể hơn anh ta được.
Đường Tuấn lại lắc đầu, võ công của Phạm Tĩnh chỉ có người ở ngoài nhìn mới thấy có uy thế thôi. Còn ở trước mặt một tông sư như Đường Tuấn thì, hoa hè ba lá hẹ... , tứ tượng Bát Quái là đại diện cho trời đất, cho nên phải hợp với lý lẽ giản dị tự nhiên, không nên hoa hè nhiều như vậy!
Anh cũng tung ra một chưởng, tốc độ không nhanh không chậm như là con nít đang chơi đùa. Anh chỉ tung một chưởng đơn giản mà không dùng chân khí. Nếu như vận dụng chân khí thì chỉ sợ là ngay cả cơ hội để Phạm Tĩnh ra chiêu cũng không có, đến lúc đó thì mới thật sự là ỷ mạnh hiếp yếu rồi.
"Có một chút bản lĩnh như vậy mà cũng dám gây chiến với sư phụ tôi!" Phạm Tĩnh khinh thường trong lòng.
Rầm!
Hai bàn tay tiếp xúc với nhau, phát ra âm thanh âm u đục ngầu.
"Đi xuống đi!" Nội công Phạm Tĩnh bùng lên, muốn cho Đường Tuấn một sét để xuống võ đài, rửa sạch nổi sỉ nhục cho sư phụ Đinh Mạnh Phúc!
Nhưng mà anh ta chỉ vừa mới nghĩ đến thôi thì bỗng nhiên cảm giác không đúng. Nội công mà anh tung ra lại không thể bùng ra được mà nó còn có xu thế tháo chạy.
Cộc! Cộc!
Cơ thể Phạm Tĩnh lảo đảo lùi ra sau hai bước, sắc mặt đỏ bừng, thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489171/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.