Trước Tiếp
Đôi mắt xinh đẹp của Âu Dương Hồng Phượng chớp nháy liên tục như là đang nghĩ đến điều gì đó.
Đám người Hoàng Trung Sơn, Diệp Thiên Vũ theo bản năng mà lui về sau mấy bước.
Đường Tuấn nhìn rõ hết tất cả biểu cảm của mọi người, nói :"Còn ai không?"
Không ai dám trả lời!
Ngay cả tông sư Đinh Mạnh Phúc mà còn không phải là đối thủ của Đường Tuấn thì bọn họ đi lên làm cái gì? Có khác gì đi chịu chết đâu chứ.
Bá đạo!
Đây mới thật sự là một võ giả!
Thân thể Trần Bá Phước rung lên vì xúc động. Chỉ một người, một câu thôi đã có thể ép nhiều ông lớn cúi đầu như vậy, không ai dám nói thêm một câu nào nữa, đây mới đúng là đàn ông!
"Nếu không ai khiêu chiến với đại sư Đường nữa thì cuộc thi quyền lần này kết thúc tại đây!" Trần Bá Phước cố gắng tỉnh táo lại, mở miệng cất cao giọng nói.
Không ai dám có ý kiến gì khác.
Một cuộc thi quyền vốn dĩ nên giằng co chiến đấu liên tục đã vội vàng kết thúc, từ đầu tới cuối chỉ có một mình Đường Tuấn lên sân khấu. Mà mấy người Âu Dương Hồng Phượng, Diệp Thiên Vũ và cả Hoàng Trung Sơn thì không có cả một cơ hội để ra tay. Thế nhưng rất nhiều người cảm thấy rất thỏa mãn, có thể được chứng kiến trận đấu của hai vị cao thủ tông sư, đây chính là vinh quang cả đời của võ giả!
Đường Tuấn đi xuống võ đài, đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489162/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.