Trước Tiếp 
Ngày hôm sau, Đường Nghiêu lái xe đến biệt thự Green Garden. Anh không có chìa khóa trong tay, có lẽ là Trần Bá Phước đã thông báo trước với nhân viên bảo vệ ở ngã tư nên không có người nào ngăn cản anh ta. 
Biệt thự Green Garden nằm trên đỉnh núi, lúc này sương sớm còn chưa tan, bao phủ cả đỉnh núi của Công Viên Xanh. Toàn bộ khu biệt thự như được bao bọc bởi mây và sương mù nhìn giống như thiên đường nơi hạ giới. Căn biệt thự rất rộng và được bài trí sang trọng xứng với danh hiệu đệ nhất biệt thự của thành phố. 
Đây là đầu tiên Đường Tuấn tới căn biệt thự Green Garden. Anh đứng trên bãi cỏ trước biệt thự, nhìn ngọn núi Thanh Viên được mây mù bao phủ xung quanh và thành phố Vinh xa xăm mịt mờ phía dưới, hai tay chắp sau lưng trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác tự hào. 
“Trên đỉnh núi có phong cảnh như này, vậy còn nơi cao nhất của y đạo, võ đạo phải chăng cũng có một phong cảnh khác?” Đường Tuấn tự hỏi bản thân, tiếc là không tìm ra được đáp án. Có một số điều nếu như chúng ta không tự mình trải qua thì chúng ta sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng ra được hương vị tuyệt vời của nó. 
Đúng lúc này, trong biệt thự số một của Công Viên Xanh bỗng nhiên có tiếng ồn ào: “Bà Độc, tôi khuyên bà nên ngoan ngoãn theo tôi trở về bộ tộc Mèo, có lẽ thiếu chủ và các vị trưởng lão có thể tha thứ cho tội danh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489126/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.