Trước Tiếp
Tầm mắt Hình Diệu lướt qua đám người ngoài phòng mổ, lạnh lùng nói:
“Lẽ nào một bệnh viện lớn bậc nhất thành phố Vinh này lại không thể tìm ra một người học y học cổ truyền đàng hoàng sao?”
Mọi người nghe vậy, chỉ có thể im lặng.
Đây chính là tình hình hiện nay của toàn bộ giới y học, người học Y học cổ truyền càng ngày càng ít, dùng Y học cổ truyền lại càng ít hơn!
“Để tôi đến đi.” Đúng lúc này, một thanh âm ở bên ngoài vang lên.
Lúc này Đường Tuấn đang đứng trên hành lang, đúng lúc nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ. Anh chậm rãi đi đến, những bảo an canh giữ bốn phía muốn ngăn cản anh, nhưng không thấy động tác của Đường Tuấn như thế nào, lại có thể thoát ra từ trong vòng vây của mấy người bảo an.
“Đường Tuấn anh đã trở về.” Mộ Dung Lan nhìn thấy Đường Tuấn, giọng điệu mang theo vài phần vui mừng nói.
Đúng lúc Hình Diệu nhìn thấy tình cảnh này, trong con ngươi lành lạnh lóe ra một tia sáng, nói:
“Anh sẽ châm cứu?”
Đường Tuấn nhìn lướt qua mọi người ở bệnh viện thành phố Vinh, nói:
“So với những người lãnh đạo ở đây vừa khéo biết hơn một chút.”
Hình Diệu cau mày, dường như đang do dự.
Lưu Hoan bị một câu nói của Đường Tuấn làm cho tức giận đến nỗi trán nổi gân xanh. Muốn đánh trả, lại bị cha mình là Lưu Văn Đức đưa tay ngăn lại.
Lưu Văn Đức giống như không nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489063/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.