Trước Tiếp 
“Chú, bọn họ!” Hình Diệu vô cùng uất ức, viền mắt đã đỏ lên. 
“Ông chủ Hình, không sao. Có thể cô Hình nghe được tin đồn nhảm nhí gì, cho nên mới có hiểu lầm với tôi.” Lưu Hoan bày ra dáng vẻ vô cùng rộng lượng, khoát tay một cái nói: 
“Cũng không cần xin lỗi. Chỉ là hi vọng lần sau cô Hình vấp phải chuyện như vậy không nên kích động, không phải là ai cũng dễ nói chuyện như tôi đâu.” 
Hình Diệu thật sự muốn nổ tung , hai cha con họ nói hai ba câu đảo lộn đúng sai, trái lại đã biến thành cô không đúng. 
“Nếu y thuật chủ nhiệm Lưu uyên bác như vậy, thì chỉ bảo cho chúng tôi một chút đi.” Lúc này Đường Tuấn từ bên ngoài phòng bệnh đi vào. 
Trong mắt Lưu Hoan loé ra một tia kinh hoảng, nói: 
“Không phải mày đã trở về sao? Tại sao lại đến rồi?” 
Tuy rằng loại chuyện nhận công lao của người khác không phải lần đầu tiên anh ta làm, nhưng ở trước mặt chính chủ, anh ta vẫn cảm thấy có chút lúng túng. 
Đường Tuấn lắc lắc đầu, nói: 
“Tôi đây không phải tới học tập y thuật của chủ nhiệm Lưu sao?” 
“Hoang đường! Hiện tại lại không có bệnh nhân, sao chủ nhiệm Lưu bày ra y thuật cho cậu xem được. Hơn nữa, nếu như một con mèo con chó tùy tiện đến cũng để bác sĩ Lưu bày ra y thuật, vậy ai đến phụ trách trị bệnh cứu người. Mau mau rời đi cho tôi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.” Lưu Văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2489050/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.