Trước Tiếp 
“Uông Thành Vinh, nơi này từ khi nào lại có phần của anh nói chuyện? Biến đi!” Lưu Hồng Mai nhìn thấy người đàn ông này thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ chán ghét, quát mắng đuổi anh ta đi. 
Uông Thành Vinh lạnh lùng cười, nói: “Ha ha! Con nhóc này không có ai dạy dỗ, ba mẹ em không biết giáo dục con mình vậy để cho tôi thay họ dạy dỗ em.” 
Anh ta đột nhiên bước lên trước một bước, bàn tay giơ lên chuẩn bị tát vào má Lưu Hồng Mai. 
Lưu Hồng Mai cách Uông Thành Vinh chưa đến một mét, hơn nữa Uông Thành Vinh xuất thân là huấn luyện viên thể hình nên thân thủ không tệ. 
Anh ta đột nhiên ra tay nên trong lúc nhất thời không ai phản ứng kịp. Lưu Hồng Mai sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch, theo phản xạ nhắm mắt lại. 
Nhưng một cái tát kia lại không thấy hạ xuống trên má mình, Lưu Hồng Mai dần mở mắt ra, chỉ thấy không biết từ lúc nào Đường Tuấn đã xuất hiện trước người cô, một bàn tay vừa vặn giữ chặt cổ tay Uông Thành Vinh. 
“Tên nhóc này, anh là ai vậy?” Uông Thành Vinh ra tay không thành công, sắc mặt không khỏi âm trầm xuống. 
“Đường Tuấn.” Đường Tuấn thản nhiên nói. 
“Đường Tuấn?” Uông Thành Vinh cau mày suy nghĩ một lúc, thật sự không nghĩ ra cái tên này có quen thuộc hay không. 
Anh ta đoán trong lòng chắc là nhân viên của tòa soạn báo Y học cổ truyền này, anh ta lấy lại tự tin lạnh lùng nói: “Tôi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/2488996/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.